Thứ Bảy, 30 tháng 12, 2017

N G Ư Ờ I    Đ Ợ I    C H Ờ

                  Đêm khuya gió lạnh lẽn qua song
             Án sách buồn rơi giọt nến hồng
             Một kiếp tài hoa đời đã lỡ
             Cầm bằng sự nghiệp vẫn tay không .

             Tình đời dâu bễ vẫn xưa nay
             Ước hẹn mà chi chuyện đỗi thay
             Nước mắt lời ca thôi chã viết
             Ai còn khóc hộ mối duyên ai

             Anh bắt cầu thơ tìm kẽ biết
             Một đời còn có mấy vần thơ
             Nếu không nặng nợ làm Thi Sĩ
             Thì tốt hơn . . . làm NGƯỜI ĐỢI CHỜ .

                                        Thứ Tám
                                 Ba Mốt - 12 - 2017
                                 14 - 11 - Đinh Dậu

Nguyễn Tiến Dũng viết Nhận xét :
          
           _ Thức suốt đêm dài cho mộng mơ
              Tình qua năm tháng vẫn không mờ
              Duyên xưa lỡ dỡ còn chi nữa
             Khiến bạn tình chung luống đợi chờ .

ductam đáp lời :

          _ Bạn Dũng nhận xét hay lắm .






Thứ Tư, 27 tháng 12, 2017

C O N     B U Ồ N     N G Ũ

           Tề Thiên Đại Thánh có tài biến hóa 72 phép thần thông .
           Trên  đường đưa Tam Tạng đi thĩnh kinh , gặp và đánh nhau với yêu quái .
           Nó thua chạy vào động đóng kín cữa lại . Ngộ Không liền hóa ra con buồn ngũ như con ruồi nhặn bé tí tẹo theo khe  hỡ bé xíu chui vào trong .
          Gặp chúa yêu đang ngồi hay nằm cho lâu la quạt mát . Con buồn ngũ liền bu đậu lên mi mắt làm nó ngũ ngay .
         Tôn Hành Giã cứ việc hiện nguyên hình móc thiếc bãng từ lỗ tai ra đập chết yêu quái .. . .
         Bình Chi mốn áp dụng kiễu con buồn ngũ như Tề Thiên , dùng một dĩa hát buồn ướt át phát sóng nhạc vừa đũ cho căn nhà bên kia đường cách ba mươi mét nghe rõ .
          Nhiều người lối xóm đã nói với Bình Chi rằng nhạc gì nghe buồn ngũ quá . Có chũ đích nên chiều nào cũng phát nhạc như vậy .
         Tồi nay còn mừng hơn , Bình Chi thấy Ba Quân bắt ghế ngồi trước sân nhà với ly trà và dĩa bánh ngọt .
         Nhạc vẫn ngọt ngào bay trong không gian .
         Lát sau anh Ba Quân gục đầu lên bàn say giấc ngon lành .
         Nhè nhẹ khép cữa , Bình Chi vòng qua sau nhà Ba Quân , được Linh San <vợ Ba Quân > chờ sẵn kéo tay vào phòng trong ..
        Trận mây mưa say đắm diễn ra ngay trên chiếc giường ướp nước hoa thơm phức . . . 
        Cuộc vụng trộm ngoại tình tội lỗi dù mê mẫn đến đâu rồi cũng đến hồi kết thúc .
        Bình Chi khoan khoái vòng về nhà .
        Nhưng ngạc nhiên thay không thấy Ba Quân ngũ tại bàn trà . Bình Chi nghe tiếng động trong phòng ngũ tưỡng vợ mình thức chờ đợi mình vô  đâu ngờ Ba Quân  thân mình tần truồng chạy vọt ra .
       Chưa kịp phãn ứng  Bình Chi ngoái lại thấy vợ mình trên giường cũng không tấm áo cho thân .
       Bình Chi kêu lên đau đớn :
     _ Ôi , trời đất ơi ! Chết tôi rồi !

                             Thứ Năm 
                          28 - 12 - 2017
                       11 - 11 - Đinh Dậ
,













Chủ Nhật, 24 tháng 12, 2017

T R Ầ N    T Ì N H

           Dẫu biết làm Thơ thăm viếng nhau
         Là vô  tình gợi mạch sầu đau
         Là thâm tình cũng theo nhau chết
         Làm khỗ người Thương lúc ban đầu

         Nhưng đã không tìm ra phép lạ 
         Cho tôi đừng nhớ đến riêng em
         Đừng thương đừng khóc dùm thiên hạ
         Nên anh trao em trọn nỗi niềm

         Có đêm chợt tĩnh ngùi thương nhớ
         Nghe lắng ưu tư rũ xuống thềm
         Mười ngón tay đời sao bé tí
         Không xua buồn cứ đến từng đêm .

         Nhưng thôi , viết nữa thêm phiền muộn 
         Em trách tôi rồi , nói với ai
         Có những giòng Thơ không dám viết
         Ngậm ngùi ai biết cho tôi đây .

                               Thứ Hai
                           25 - 12 - 2017
                    Mùng 8 - 11 - Đinh Dậu





Thứ Sáu, 22 tháng 12, 2017

                         M E R R Y     C H R I S M A S

                                                        a   n   d

                       HAPPY    NEW    YEAR    2018
                                          
               
                                                                                     Thứ Hai
                                                                                 25 - 12 - 2017
                                                                          Mùng 8 - 11 - Đinh Dậu

Thứ Năm, 21 tháng 12, 2017

2.- LÒNG    TỪ   THIỆN   QUÁ   ĐỘ

              Hằng ngày tôi lượm võ chuối , rau khoai lang đâm nát vắt nước cho bé uống  .
             Bằng mọi giá , tôi suy ra còn nước còn tát cho bé .
             Đến giờ phút nầy tôi cũng không biết vì sao ăn uống như thế mà đứa bé vẫn lớn lên được .
           Cũng có lúc tôi muốn tự tữ nữa nhưng nhờ đứa bé mà tôi gọi là " CON ",
tôi bình tĩnh lại ,
           Tình THƯƠNG là điều quan trọng , nếu không có sẽ rất cô đơn . Trong tay tôi đang có một sự sống cần được chăm sóc .
           Sự sống là điều thiêng liêng , huyền nhiệm .
           Tôi nhận ra chân lý đó trong những tháng ngày gian truân .
            " Một hào con bằng mười hào cũa "
           Hiện nay tôi đang chăm sóc 299 em bé mồ côi va khuyết tật .
           Các em đều gọi tôi bằng " MÁ " , vậy là tôi rất giàu rồi còn gì . Tôi nghĩ mình được ơn gọi , được trợ duyên mà sống trong cuộc đời nầy bằng tình thương .
          Tôi vận động các Mạnh thường quân tài trợ , nhưng không bao giờ tôi đi vay nợ vì lỡ tôi đột ngột chết đi thì lấy ai hoàn nợ cho các con tôi ,
           Cách nay chưa lâu , tôi biết mình bị Ung Thư . Mệt mõi vì mọi thứ tai ương ập lên đầu , nhưng chán chường thì không .
          Nhiều bạn tôi có người làm chèo đò , có người làm vợ bé , có người vẫn còn làm gái , biết việc tôi làm hiện nay đã xì xịt tôi là " Hương rồ " , " Hương khùng "
           Họ nói :
         _ Sao mầy không báo thù đời bằng cách cặp kè với Đại gia rồi moi tiền , làm tan nhà nát cữa người ta cho đỡ tức ..
           Họ còn nói :
         _ Nuôi đám em bé mồ côi khác nào dung túng cho sự vô trách nhiệm bọn đàn ông , chúng nó bậy bạ nên tòi ra những đúa bé vô thừa nhận .
          Nhưng tôi suy nghiệm quá khứ là quá khứ , vương mắc làm gì nữa .
          Tôi không tin mình đang hy sinh ráng làm mà là được làm .
          Có những lúc bất chợt nghe ông lượm rác nào đó đến báo là trông thấy một đứa bé trần truồng nằm ngo ngoe khóc lạc giọng , kiến bu dầy mình trong thùng rác , tôi lật đật đi bế cháu về ngay .
          Đó là một linh hồn vô tội . Tôi tin có một sự sống đang đến với cuộc đời , mình nên cần nâng niu .
                                                               
                                                                   Viết lại theo lời thuật :
                                                                     Huỳnh Tiễu Hương
                                                Giám Đốc Trung Tâm Nhân Đạo Quê Hương
                Thứ Năm
             22 - 12 - 2017
     Mùng 5 - 11 - Đinh Dậu
             _ Đông Chí _













Thứ Hai, 18 tháng 12, 2017

1.- Cuộc đời  HUỲNH   TIỄU   HƯƠNG
           
     
       Tôi đã nhiều lần nhìn thấy cuộc sống mình như một án tù treo lơ lững .
       Thời niên thiếu , dòng đời tôi lăn theo bánh xe đường ray , những chuyến tàu chợ , người lem luốc , áo quần rách bươm .
       Mồ côi không nơi nương tựa , đêm về tôi co ro quấn mình nơi góc hiên nhà , góc chợ , sáng d65y lại lang thang đi lượm bọc ni-lông .
      Diều ghê khiếp đã xãy ra với một cô bé còm või như tôi :" bị một đám du thũ du thực hè nhau hiếp dâm .
      Tôi rơi vài sự bấn loạn kinh hoàng .
      Một hôm trời đã khuya , tôi quyết định ra nằm vắt người trên hai thanh tà vẹt , chọn một nơi thanh vắng ngoài Quãng Trị cho tàu không nhận ra mà cán đi cho xong .
      Nhưng một ông già lượm bao cát đi ngang , đoán được ý định tôi mên mắng :
    _ Đừng có dại ! .. . 
      Tát tôi đau điếng rồi đưa về nhà ông , giúp tôi đi bán bánh mì .
      Song , mới được hai , ba tháng , tôi rời nhà đi ngay vì có người chú trong nhà đè tôi ra làm bậy .
      Tôi tìm đường lên A-Sầu < A Lưới _ Thừa Thiên _ Huế > lên khu đào vàng . Chũ thuê cô bé con như tôi suốt ngày ra Suối đãi vàng không cho đồng xu nào h61t . Cho ăn mà thôi .
       Tôi bị tát tai như cơm bữa , đến mức tai mặt tôi bị điếc hoàn toàn .
       Tôi lại bị hãm hiếp do đám người tứ chiếng trên rừng sâu . Tôi khóc hết nước mắt va quyết tự tữ lần nữa .
       Khúc đường 9 có cung đường xoáy , tôi chọn nơi xuống dốc , ngồi thu lu khuất tầm mắt Tài xế . Nào ngờ Tài xế phát hiện , gã đá tôi , chữi thề :
      _ Đ.M , mầy chết phứt chỗ khác đi , chết mà còn làm bố mầy bị vạ lây à !
       Cuộc đời tôi cứ thế trôi dạt vô định .
       Tôi bị bán làm gái nơi  Vũng Tàu .
       Trong nỗi cay đắng , tôi nuôi ý định quyên sinh .
       Xuống biễn , bơi ra xa , buông phau , nhưng đội Cứu Hộ phát hiện k1o tôi vào bờ . Lần nầy , tôi đâu dám nói là tự tữ , sợ bị người ta đánh , chữi mình là đồ ngu . . . 
        Sau vài lần tự tữ không thành , tôi đsm về nuôi một đứ bé mới sinh ra ra một tháng , ghẽ lỡ khắp người  .
                                                                       Mời xem tiếp :
                                                                  2.- LÒNG TỪ THIỆN QUÁ ĐỘ
                           Thứ Ba 
                      19 - 12 - 2017
              Mùng 2 - 11 - Đinh Dậu
  


    
  




Thứ Sáu, 15 tháng 12, 2017

O.- CỜ   TƯỚNG   SE   DUYÊN
                < Đoạn  kết >

                   _ Liên ơi ! Hôm nay anh và em so tài một                   ván cờ nhé !
             _ Bộ anh mới đi cầu thầy về đó sao ?
                Các nước cờ anh còn thua em xa lắc . . .                   chấp anh một xe nhé !
             _ Đừng quá tự cao .
               Đay là ván cờ quan trọng . 
               Anh không cần chấp đâu .
            _ Anh bí mật làm em khó biết quá .
            _ Này nhé ! Anh không sao chờ đợi thêm                    được nữa .
             Ván cờ đấu nếu anh thắng thì anh cưới em .
             Nếu em thắng thì em nên lo tỗ chức cưới                  anh . . .
           _ Khôn dữ ! Thắng thua gì em cũng thành                vợ anh . . .
             Bắt đầu nhé .
             Bàn cờ được bày ra .
             Hai người hăm hỡ vào cuộc .
            Và hôm nay sao tệ quá , Liên vụng về nhiều              nước cờ thấy mắc cười .
            Tuấn thắng ván cờ quyết định cuộc đời . . .
               Cưới Liên làm vợ .!
                                                 H  Ế  T

                                Samedi
                           16 - 12 - 2017
                       29 - 10 - Đinh Dậu




Thứ Bảy, 9 tháng 12, 2017

N.-  CỨU  SỐNG  NGƯỜI  ĐẸP  SIÊU  SAO

          Đứng trước cỗng sắt có khóa , Tuấn nhìn vô trong hết hồn , tim đập dồn dâp .
          Hai lồng đèn giấy to đang cháy bóng bên trong , treo hai bên trước nhà đóng kín .
          Đây là dấu hiệu nhà có tang .
          " Ai chết " ?
         Tuấn hồi hộp nhìn dáo dác chung quanh .
         Một chị nhà kế bên đến gần :
      _ Có đúng là chú Tuấn ?
      _ Ơ . . . sao chị biết tôi ?
      _ Biết chứ ! Dạo trước tôi thấy chú đanh cờ với cô Liên chỗ kia .
        Gật đầu xác nhận , Tuấn lo âu tâm trí :
      _ Nhà có tang ai vậy chị ?
      _ À . . . Ba cô Lie6n mất cách nay gần tháng deo bị tai biến mạch máu não . 
         à . . . chú đi thăm Liên đi . . . cô ấy nằm tại Bệnh viện Triều Châu .
        Tuấn lo lắng :
      _ Bệnh sao mà vô nằm Bệnh vi65n ?
      _ Không rõ lắm . Hình như là khũng hoãng tinh thần . Trong cơn mê sãng , thường hay gọi nhắc tên chú .
      _ Tội nghiệp m tôi !
         Sau tiếng kêu xúc động thương tâm , Tuấn vội vàng chạy đi quên luôn lời chào cám ơn .
                                          -oOXOo-
         Tuấn lặng người đứng nhìn Liên thiêm thiếp héo hon tr6n chiếc giường trắng đắp mền kín hai bàn chân .
         Liên xanh xao và gầy hơn trước nhiều .
         Cầm tay Liên giá lạnh siết nhè nhẹ , Tuấn gọi khẽ :
       _ Liên ơi ! Tuấn đây em !
         Gọi nhiều lần nhưng Liên vẫn bất động , đôi mi mắt vẫn khép kín .
         Tuấn cúi đầu sát tai Liên thầm thì :
     _ Liên ơi !Anh v62 với em đây . Tĩnh lại đi em ! Có nghe anh nói không ?
        Tuấn lập lại nhiều lần .
        Mi mắt Liên từ từ lay động :
      _ Anh . . . anh Tuấn . . . ơi !
        Tiếng Liên gọi thoáng nhẹ mõng manh như nắng lụa .
        Tuấn kêu lớn hơn vừa lay vai Liên :
      _ Liên ơi ! Thức dậy đi em . Anh đang kề bên em đây . . .
        Bừng mắt dậy , Liên nhìn sững Tuấn giây lát , định thần rồi òa lên mừng rỡ :
      _ Anh Tuấn !
        Tốc mền dang rộng đôi tay .
      _ Liên !
        Tuấn nghiêng người xuống ôm chầm Liên vào mình .
        Và bây giờ một cái hôn trao nhau thật sự quên hết trời đất mà hai tâm hồn không còn lo sợ vướng mắc LỜI NGUYỀN  nào hết .
        Hai ngấn lệ vui mừng đong đầy trong mắt Liên .
       Khóc vì hạnh phúc bất ngờ . . . và màu ững hồng hồi sinh phơn phớt trên đôi má cô gái . . .
            
                        Dimanche
                     10 - 12 - 2017
            Hai Ba - 10 - Đinh Dậu





                                                                                 

                      
                  
           

Thứ Tư, 6 tháng 12, 2017

M.- T H Ầ N    C H Ế T    H I ỆN    V Ề

            Nói về Tuấn rớt xuống tận đáy giếng , Tuấn vẫn tĩnh táo bình an vì không bị va đập vật cứng nào .
        Là một kình ngư thượng thặng , lập tức Tuấn trồi lên mặt nước tối mù .
        Nhưng kỳ lạ thay , Tuấn bị lạc vô cái ngta1ch ăn thông một hang động hẹp vừa cho một người trườn đi .
       Càng trườn lên cao càng bớt ngộp do thiếu không khí và ánh sáng càng tăng thêm giúp Tuấn nhìn thấy lò mờ .
       Lũ chuột to con bằng bắp chuối chạy rần rật chí chóe về phía trước . . .
       Dù hoang mang mệt lã , Tuấn cố gắng dồn sức bò theo , gặp vài khúc xương tay chân người đã cũ mục , không biết ai chết , già hay non , từ bao giờ . . . rớt xuống giếng CHIÊU HỒN .
       Cuối cùng , Tuấn gặp một vũng nước lạ kỳ có chút ánh sáng từ đáy hắt lên .
       Bao nhiêu chuột đều lao tòm xuống nước biến mất .
       Tuấn suy nghiệm ra đây là lối thoát ngoài duy nhất . . .
       Sau hồi lâu quan sát lũ chuột có con lặn ra , có con ngoi lên .
       Tuấn quyết định đánh bạo lặn xuống , và phúc đức thay , số mạng còn tốt , Tuấn thoát được ra phía đầu nguồn giòng suối VÔ TÂM .
        Từ miền chết , Tuấn mừng rỡ quay về thế gian chan hòa ánh sáng vui tươi rợp sắc hoa tình ái .
                       
                      
               
                Thứ Năm
            07 - 12 - 2017
        20 - 10 - Đinh Dậu

Thứ Năm, 30 tháng 11, 2017

L.- NƯỚC    MẮT   ÂN   HẬN

              Khóc suốt trên đường về nhà , Liên nhào lên giường vùi đầu dưới gối khóc như mưa .
          " Mình đã giết ba người . Ba chàng trai vô tội . Nếu nói là tội thì tội họ là quá yêu mình " .
       1.- : Người thứ nhất là Vĩnh chỡ Liên đi Tiền Giang du ngoạn . Chiều tối , trên đường về Saigon qua cầu Tân An gặp cơn mưa lớn lướt qua vừa dứt hột .
       Đột nhiên , Vĩnh nhường tay lái Attilla cho Liên , Vĩnh ngồi sau lãng mạn quàng tay ôm dính người yêu . Và không gì dễ dàng hơn , Vĩnh say mê hôn mãi sau lưng trần Liên mà Vĩnh thèm khát từ lâu .
      Cái hôn kéo dài thắm thiết qua bờ vai tươi mát .
      Nhiều ỗ Trâu bị nước ngập bằng phẵng lấp lánh ánh đèn đường . . . đã lừa bẫy chiếc xe sụp té hất văng Liên vô lề .
      Ngược lại , Vĩnh bay nhào lộn ra giữa đường đúng lúc chiếc xe khách cùng chiều tình cờ vọt đến cán Vĩnh bẹp dí dưới bánh sau xe .
       Máu me tung tóe hòa lẫn nước mưa mặt đường đõ ối ghê rọn . . .
    2.- Người thứ hai là Thành đã mất tích ngoài khơi Vũng Tàu .
       Sóng không lớn nhưng khi hôn Liên , chiếc phao cao su chao nghiêng rồi lật úp khiến hai người rơi tòm xuống nước chìm nghĩm .
      Dù không tài ba vẫy vùng dưới nước nhưng Liên may mắn nắm được chéo góc phao và thoát chết .
      Còn Thành bị sóng cuốn mất tăm . 
      Hình như dưới đáy có hẹn chờ sẵn con " Ma Da " vậy .
      Khi đoàn Cứu Hộ bờ biễn ra đến cũng đành bất lực . . .
                              -oOXOo-

     " Ôi , sắc đẹp khốn nạn quái ác trên khuôn mặt mình đã giết chết ba chàng trai dẽ thương . . . "
       Liên đau khỗ tự lên án và nguyền rũa mình . Hơn thế nữa , số phận khắc nghiệt vẫn chưa buông tha cho cô gái yếu đuối nầy .
        Do tai biến mạch máu não , lão Già Tiều mất tại Bệnh Viện .
        Sau lễ tang cha , Liên suy sụp hoàn toàn .
        Cô ngớ ngẫn như cái xác không hồn .
        Như người chế đuối sống lại cô đơn , bơ vơ lặng lẽ không một người thân , cận kề an ũi .
       Đầu óc quay cuồng chập chờn .
       Liên thấy nhớ Tuấn , cần Tuấn vô cùng . . . 
                                                                          Mời xem tiếp :
                                                                      THẦN  CHẾT  HIỆN  VỀ 
                        Thứ Sáu
                    01 - 12 - 2017
                14 - 10 - Đinh Dậu

                                                                                 

                       
                    
               







   



Thứ Hai, 27 tháng 11, 2017

K.-  NỤ    HÔN    THẦN    CHẾT

             Một cặp rắn mối từ giếng chạy phóc lên ngay chân , Liên kêu :
          _ " Á ! " . . .
             Hoãng hồn suýt té .
             Nhanh tay , Tuấn ôm chầm Liên giữ ngay lại .
             Trong phút giây thần kỳ nầy , không gì kềm chế được nữa , Tuấn mê mẫn ghì chặt Liên trong đôi tay tình ái .
             Cái hôn đầu tiên đặt vào chỗ lưng trần người yêu . Tuấn say sưa tận hưỡng mùi hương trinh nữ .
             Liên xuôi tay không chống cự . Mặc cho cái hôn tham lam kéo dài qua bên vai , vòng lại dưới cằm thơm phức . . . leo lên má trắng ngần tuyệt diệu và bốn cánh môi ham hố hút chặt nhau tha thiết bất tận , xem chừng không sao dứt ra được .
           Tiếng chó rừng thình lình tru lên sát bên khi61n hai người giật mình buông nhau ra .
           Tuấn thờ thẫn như say sóng đuối sức , mất thăng bằng trượt chân trên đám rêu xanh trơn ướt miệng giếng . Tuấn hụt chân chới với muốm bấu víu vào đâu , cái gì đó . . .
           Hoãng hồn , Liên ứng cứu tự nhiên huơ tay mong chụp nắm Tuấn lại nhưng đã trễ , Tuấn rơi vù xuống giếng tối đen như mực :
          "" Ùm "" 
          Kinh hoàng , Liên kêu thét :
      _ Cứu . . . cứu . . . anh Tuấn . . . 
        Giọng ồm ồm nhái lại từ đáy Giếng Chiêu Hôn : 
      _ Ứu . . . ứu . . . anh  . . . u . . . ấn . . .
                                                                  
                                                                     
                       Thứ Ba
                  28 - 11 - 2017
             11 - 10 - Đinh Dậu
  

                  
         

Thứ Sáu, 24 tháng 11, 2017

H.- G I Ế N G     C H I Ê U    H Ồ N

           Tuấn vội vàng bước theo chân thoăn thoắt , khi Liên vòng qua hông trái Ngôi Đền .
           Cây cối rậm rạp xanh rì . Nhiều cây cỗ thụ tàng lá che kín mặt trời . Không một giọt nắng lọt xuống mặt đất .
          Và ngạc nhiên thay , mặt đất luôn ẫm ướt mà không biết nước chãy ra từ đâu như vừa qua cơn mưa rào .
          Dừng lại bên gốc cỗ thụ ,  Liên ngồi xuống một rễ to . Tuấn cũng ngồi xuống .
         Hình như hai người đã mõi mệt đôi chân lắm rồi .
       _ Em đúng là một cô Hướng Dẫn Viên du lịch thành thạo , nơi đâu cũng biết .    
       _ Anh hãy nhìn kìa !
        Theo ngón tay Liên , cách đó vài thước là một cái giếng cũ . Thành giếng nát vụn . Chung quanh miệng giếng toàn là hoa lá dại và rêu xanh mọc tràn lan .
     _ Coi vậy mà giếng nầy thật đáng sợ .
        Nhún vai , Tuấn khinh thường :
     _ Với em , cái gì cũng sợ .
     _ Anh xem kìa , người xưa đã dùng vật nhọn khắc lên thân cây ba chữ :" Giếng Chiêu Hồn " đó . . . đó , , , anh thấy chưa ? .
     _ Ngày xưa , người ta làm gì cũng ra vẽ huyền bí , Thánh Thần . . .
       Liếc nhìn Tuấn , lặng thinh , Liên lột áo khoát ngoài ra máng l6n cành cây . Với chiếc áo thun cỗ rộng , phơi bày một phần vai và lưng trắng phau màu cẫm thạch .
       Dìu nhau ra tận miệng giếng , Tuấn nghiêng đầu nhìn xuống dưới tối om :
     _ Không biết giếng sâu mà có nước không ?
       Có tiếng rền ồm ồm vọng lên từ đáy :
     _ . . . âu . . . à . . . ó . . . ước . . . ông ?
     _ Đó . . . đó . . . Tiếng gọi CHIÊU HỒN  đó . . .
        Liên vội vã kêu lên và nhặt một hòn đá ném xuống đáy .
        Một tiếng " tõm " rõ rệt .
        Tuấn thầm nhũ : " Cái giếng nầy kỳ lạ thật ! "
        Bỗng Liên reo lên làm lạc hướng đầu óc Tuấn :
      _ À ! Anh ơi . . . xem kìa có hai com bướm đẹp quá !
        Một con bướm trắng có chấm xanh đang đậu trên mặt lá to . Con bướm kia màu vàng có nhiều vạch đen tím trên cánh bay chấp chới quanh bướm trắng rồi đậu đối diện so râu nhau . . . 
        Từ từ con bướm vàng leo lên lưng bướm trắng và hai cái đuôi quấn vào nhau .
      _ Nơi đây cãnh vật nào cũng đẹp .
      _ Chỗ nào có em thì nơi đó tươi đẹp hữu tình .
                                                                   
                        Samedi
                  25 - 11 - 2017
          Mùng 8 - 10 - Đinh Dậu
        








Thứ Hai, 20 tháng 11, 2017

                             C H Ú C    M Ừ N G 
 N G A Y    N H À     G I Á O    V I Ệ T      N A M                            20  -  11  -  2017


                 Các cô giáo sống rất đạo đức
    Là đàn ông , thanh niên ai cũng thích cưới cô                                    Giáo làm vợ .



















Chủ Nhật, 19 tháng 11, 2017

G.- N G Ô I   Đ Ề N   T Ì N H   T Ự


        Vạch lá , lách cành , len lõi qua các chùm dây mây quấn nhau chằng chịt sau mấy cây đại thụ hyo7n hai người ôm không giáp .
        Bước đi mà hai người cứ nhìn dáo dác vì sợ rắn .
        Mấy cây cột gạch còn sót lại sừng sững hiện ra .
        Tuấn suýt soa :
      _ Đẹp quá ! Không ngờ chuyến dã ngoại nầy cho mình hân hoan xem nhiều khung cãnh đẹp thiên nhiên . Đay , trước kia chắc là Phũ gì đó !?
      _ Không rõ lắm . Nhìn mấy cây cột xưa to bè chưa đỗ sụp trên nền gạch vụn ngỗn ngang mọc um tùm  hoa dại , dây leo hoang dã , em mường tượng đền đài nghiêng ngã do thời gian tàn phá bên Ai Cập . La Mã . . .
                 Dấu xưa x ngựa hồn thu thão 
                 Nền cũ lâu đài bóng tịch dương 
                                     <thơ Bà Huyện Thanh Quan >
        Không biết từ đâu , bao giờ , người ta gọi chỗ nầy là Ngôi Đền Cỗ Tình Tự .    
     _ Có còn Đền nữa đâu . Sao có tên quyến rũ vậy ?
        Liên kéo tay Tuấn đi vô giữa nền nhà đỗ sụp nát hoang tàn . Ánh nắng lọt lỗ chỗ trên đầu . Gió thỗi vi vu chui qua mấy bức tường loang lỗ , cột mục bị bào mòn tạo thành khe, phát ra như giọng nói thì thầm tình tự như hai người yêu nhau.
       Vài con chuột , con sóc to bự nghe tiếng động chân người , hoãng sợ chạy tán loạn . . . 
       Tuấn ngước mặt nhìn trời rồi chép miệng than dài :
     _ Ước gì mình được sống hoài nôi đây 
     _ Chi vậy anh ? Muốn chết đói à ?
        Nơi đây làm gì có cái ăn ?
     _ Đạng anh mãi mãi có em !
     _ Anh ước thì anh sống mãi hoài tại đây . Còn em , lát nữa về rồi đâu còn nơi đây .
        Đôi mắt Li6n sụp xuống chợt buồn :
     _ Anh xem kìa . Trên hai cành cây có hai sợi dây thòng lọng treo đầu người đó . . . Câu chuy65n còn nóng hỗi rất thương tâm .
        Có hai thanh ni6n nam nữ yêu nhau tha thiết muốn thành lập gia đình . Hai người đưa nhau ra mắt hai họ xin làm một lễ cưới .
        Thật ngạc nhiên , họ bị từ chối thẵng thừng với lý do :" Thầy bói phán rằng hai người bị khắc tuỗi . Nếu sống chung với nhau , gia đình cha mẹ chịu ãnh hưỡng nặng nề , tàn mạt , nghèo đói . . .
        Thất vọng , đau buồn , hai người yêu nhau rời nhà đi vào Ngôi Đền Tình Tự che một túp lều sống như vợ chồng cho đến khi cạn tiền , lương thực hết nhẵn , họ bèn nắm tay nhau thề :" Sống cùng sống _ Chết cùng chết ".
         Rồi treo mình tự vận trên hai cành cây .
      _ Đó !  Anh thấy chưa ?
         Chính tên Thầy Bói ác ôn là thũ phạm .
         Rồi Liên cật vấn :
      _ Anh có tin Thầy bói không ?
      _ Có đàn bà nhẹ dạ mới tin chớ cánh đàn ông không ưa bọn Thầy Bói ba xạo . . .
                                                                 
                               Dimanche
                            19 - 11 - 2017
                    Mùng 2 - 10 - Đinh Dậu

   
                                                                             
                            








Thứ Bảy, 18 tháng 11, 2017

E.- S U Ố I    V Ô    T Â M

        Ra ngoài khu  mộ , hai người sánh vai nhau nhắm tới bìa rừng không xa .
        Nơi đây cây cối rậm rạp mát mẽ .
        Ánh mặt trời sáng còn chênh chếch , chưa lên cao .
       Một vài tia nắng hie61m hoi xuyên qua tàng lá sum suê trên những cây cỗ thụ , dây leo ký sinh quấn kín , nỡ đầy hoa , phãng phất hương thơm trong gió .
       Nhiều tiếng chim kêu , hót lãnh lót , bay lượn trên cành cây .
       Liên dưa tay về phía trước , Tuấn thấy một con vượn xám quăng mình chuyền tù cao xuống thấp , đến gần :
    _ Anh thấy không , nó muốn xin chuối mình đó .
    _ Hì hì . . . sao em biết nó xin chuối ?
    _ Biết chớ ! Vượn hay khĩ nào cũng mê chuối . Anh xem . em cho nó một trái .    Thọc tay vào túi xách lấy ra trái chuối gia mập ú , rồi với động tác nhanh nhẹn , Liên ném trái chuối bay vèo về phía con vượn đong đưa trên cây .
      Nó chụp bắt chính xác , kêu " khẹc khẹc " như lời cám ơn .
      Hai người bật lên tiếng cười vui thích thú .
      Giòng Suối từ trên cao mấy thước đỗ xuống ào ào gặp các bậc đá nhô ra làm bụi nước bay tung tóe ướt cây cối xanh um hai bờ suối .
      Mấy viên đá to rêu phong trơn trợt .
    _ Đố anh biết tên suối nầy là gì ?
    _ Xin chịu thua .
   _ Dỡ quá ! Nhìn kìa ! Tấm ván hình chữ nhựt bé tí gắn trên thân cây đó : " SUỐI VÔ TÂM "
   _ Người mới có tâm mà nhận định , rung động . Suối làm gì có TÂM !
     Liên chống cự lại :
   _ Có đó ! Suối có TÂM . Rừng có THIÊNG . Nhà có THỖ THẦN . . . rồi anh sẽ thấy . Nhà anh có thờ Thỗ Thần không ?
   _ Có chớ sao không . Nhưng anh chưa một lần gặp Thỗ Thần .
   _ Thỗ Thần hay ông bà Tỗ Tiên là các đấng vô hình , làm sao anh gặp được !
   _ Xin chịu thua nhà Thần Học .
   _ Không dám đâu . . . Em xin đưa anh đi xem  NGÔI ĐỀN CỖ . . .

                                                       Mời xem tiếp :
                                                                           NGÔI ĐỀN TÌNH TỰ                                   Thứ Năm                                                             
                      16 - 11 - 2017
                   28 - 9 - Đinh Dậu










Chủ Nhật, 12 tháng 11, 2017

D,-  N Ỗ I     B U Ồ N    N G H Ĩ A    T R A N G

           Cho người giữ xe ngoài Quốc lộ , hai người đi theo đường mòn về phía chân núi Tùng Lâm . Đi vài trăm bước là một bãi mộ dày dặc sơn màu vàng nghệ áo cà-sa .
          Những hàng mộ xếp dài ngay ngắn . Cái nầy liền với cái kia . 
          Mộ nào cũng giống nhau , đồng kích thước .
          Đi giữa những ngôi mộ hoang vắng , Tuấn và Liên chạnh lòng . Đời người rồi ai cũng tới đây , nằm đó .
          Trước đầu mộ là lư hương cắm đầy chân nhang mà thân nhân người quá cố dốt .
          Sắp ra ngoài khu bãi mộ , hai người chợt bắt gặp một lỗ huyệt mới đào sâu lắm.. . . Không có tiếng động , âm thanh nào nơi nầy . Không có tiếng chó tru ma . Đây đó vài tiếng dế gáy nĩ non . Tiếng châu chấu búng cánh kêu tanh tách . 
      _ Người ta đào huyệt gì mà sâu dữ vậy em ?
      _ Biết đâu huyệt đó không dùng chôn xác chết .
      _ Không chôn xác chết , chắc là chôn người sống .
      _ Dám lắm chớ !
       Tuấn cười lớn làm tan không khí hoang lạnh u buồn .
       Chột nhớ đến mấy câu Thơ do Thi Sĩ Nguyễn Lâm làm :
             " Nếu tôi chết , xin ai đừng quì lạy "
             " Chớ cúi đầu và chớ nói buồn thương "
             " Tiễn đưa tôi đợi Mặt Trời chín rụng "
             " Cho tâm hồn mát dịu ướp hơi sương "

             " Lòng huyệt lạnh ôm ghì thân tôi mãi "
             " Nhạc côn trùng réo tấu bãn NGÀN THU "
             " Đêm vào khuya uống no giòng Trăng sữa "
             " Tóc xanh buồn vĩnh cữu dưới mồ vu "

                                Thứ Hai 
                        Mười Ba - 11 - 2017
                          25 - 9 - Đinh Dậu         
                                                                          Bài tiếp theo
                                                                 S U Ố I   V Ô   T Â M


            





Thứ Hai, 6 tháng 11, 2017

C.- Q U Y Ế N    L U Y Ế N    B Ê N    N H A U

         Sau khi rời Bệnh Viện Chấn Thương Chĩnh Hình , tiêu tốn một thời gian tập Vật lý Trị liệu , Liên không còn phụ thuộc đôi nạng gỗ .
         Em đã đi đứng bình thường .
         Nhiều lần ,Tuấn cùng Liên đi dạo trên các con đường đẹp nhất Thành phố 
         Cùng ăn quà vặt vĩa hè .
         Uống cà phê gốc cây .
         Xơi cơm bụi đầu đường .
         Nhiêu đó đều được Liên tự nhiên tiếp nhận , không chút ngại ngần .
         Có một điều luôn bị từ chối quyết liệt " không cho Tuấn hôn em " .
      _ Em không muốn mất anh vĩnh viễn vì anh vi phạm lời nguyền .
        Tức tối không sao chịu được , Tuấn sắp giận :
      _ Lời nguyền ! Cái gì em cũng đem hai tiếng " Lời nguyền " ra hù dọa anh . Với anh , lời nguyền em hoặc gia đình em không là cái gì hết .
        Thấy Liên rươm rướm nước mắt , Tuấn vội năn nĩ :
      _ Liên ! Anh yêu em ! Em là người con gái duy nhất mà anh đã yêu bằng trọn vẹn trái tim mình . Nếu anh có bị chết vì một người đẹp như em thì anh rất vui lòng .
     _ Em thật buồn vì không còn cứu anh được nữa .
     _ Trước nay có chàng trai khờ khạo nào chết vì lỡ hôn em chưa ?
     _ Cũng không biết nữa . Biết rõ là sau khi trình bày yêu em và hôn em thì tai nạn xãy ra rồi những ngày sau đó em không còn gặp thấy người ấy nữa ..
     _ Thật lạ lùng . . . anh cần tìm biết lại .
     _ Thì em đã nói mà !
     _Anh nói là tìm biết là biết rõ vì sao chàng trai kia "một đi không trỡ lại "
Chớ riêng anh đã nói yêu em thì không bao giờ thay lòng .
     _ Nói yêu thôi không sao . Miễn  đừng đòi hôn em . . .
     _ Anh yêu em hơn mọi thứ gì khác . Hơn bất cứ ai trên đời . Như vậy , yêu mà không được hôn người mình yêu thì còn gì là tình yêu .
      Hai giọt lệ từ khóe mắt lăn dài xuống má Liên . Tuấn kéo Liên vào sát vai mình :
    _ Khóc đi em ! m cứ khóc đi cho ướt đẫm vai anh . Anh thề có trời đất chứng giám , không có ai , cái gì làm anh chết được . Hãy tin anh đi !
      Liên ngào nghẹn thút thít trên vai Tuấn :
    _ Em cũng yêu anh . Anh là người thứ Ba yêu em . Người cuối cùng .
Cần nhứt là hết người thứ Ba , lời nguyền mới mất linh nghiệm .
    _ Ôi . . . Trời ơi ! Thì ra đã có hai người mất tích .
     Tự nhiên Tuấn rùng mình . Một mối hoang mang , sợ hãi không biết từ đâu len lõi vô tim . . . 
                                   Mardi
                            07 - 11 - 2017
                         19 - 9 - Đinh Dậu
                                                       Kỳ tới : NỖI BUỒN NGHĨA TRANG



                                                                          
                             
                      
 





Thứ Ba, 31 tháng 10, 2017


 B.- NGƯỜI   ĐẸP   SIÊU   SAO

          Hôm sau , mới vài động tác thễ dục , Tuấn quyết về sớm nghinh chiến với ông già Tiều cao tay .
          Đến nơi , Tuấn ngạc nhiên , người ngồi sau bàn cờ bày sẵn không là ông Già Tiều mà là một cô gái xinh đẹp cực kỳ , mặc áo thun trắng , tóc dài chấm vai .
         Cô gái hình như đang ngồi chờ .
         Vừa thấy Tuấn cô vội đứng lên cúi đầu thấp chào y như người Nhật .
      _ Chào chú !
      _ Chào cô ! Ông Bác đâu cô ?
      _ Ba em có việc đi cúng Chùa , trưa hay chiều mới về .
      _ Cô có thường đi cúng Chùa không ?
      _ Cũng có . . . mà ít lắm !
        Tuấn nói lời khen lịch sự đầu tiên :
      _ Cô nói tiếng Việt rành quá .
        Cười tự nhiên , cô gái tâm sự :
      _ Em lấy bằng THPT lâu rồi .
      _ Giờ cô là Sinh viên Đại học ngành nào ?
        Lắc đầu , cô gái hơi buồn :
      _ Không đâu . Ba em không cho học tiếp .
        Tuấn ngạc nhiên :
      _ Sao lạ vậy cô ?
      _ Ba em nói :" Con gái học tài ba bao nhiêu thì cũng làm vợ thôi mà .
      _ Ý kiến đó xưa rồi .
      _ Nhưng Ba là Ba em mà .
        Cười nhẹ , Tuấn khen khéo :
      _ Tôi tin tên cô cũng đẹp như cô vậy .
      _ Em tên là Lìn Hói . Tức là Liên Khai .
        Cứ gọi em là Liên thôi .
        Rồi Liên giục :
     _ Chú đi cờ đi chứ !
       Cười tự tin , Tuấn nhìn gương mặt Liên đẹp kiêu kỳ liêu trai rồi ngầm đánh giá :
      "Tôi thua cờ Ba cô thôi . Riêng cô chắc là " cơm sườn " mà thôi .
       Nhưng Tuấn quá tự cao nhầm lẫn .
       Mới hơn mười nước cờ Liên , Tuấn lúng túng . Làm sao mà Liên học được đấu pháp thần sầu cha cô như vậy ?
    _ Ba em dạy đó . Những lúc rỗi rãnh , Ba thường bắt em làm tay cờ . . . Vì nhà en hiu quạnh . . . có ai đâu . . .
    _ Ai đàn phía trong nhà ?
    _ Em chớ ai . Mỗi lúc buồn em đem đàn tranh ra đàn cho bớt buồn . . .
    _ Trông một cô gái đẹp tuyệt vời như cô , tôi không thấy chút xíu buồn nào .
   _ Chú đừng khen em . Em buồn là vì em buồn . . . chuyện riêng .
     Vụng về làm rơi cờ xuống nền gạch kêu lốc cốc , Tuấn lắc đầu .
     Ngẫm nghĩ một chút , Tuấn đứng lên .
     Liên ngoái ra sau lưng lấy đôi nạng gỗ rồi kẹp vào nách đứng dậy .
     Tuấn king ngạc . Vậy mà nãy giờ , Tuấn đâu lưu ý đôi chân Liên :
  _ Cô chống nạng lâu chưa ?
  _ Mới đây thôi . . . Do một tai nạn giao thông . . . Em sắp vô Bệnh Viện Chấn Thương Chĩnh Hình phẫu thuật . . .
 _  Thôi mình đi dạo một vòng đi .
    Liên đưa Tuấn đi một vòng sân xem các chậu cây cãnh .
    Tuấn đòi xem cây đàn , Liên cũng đưa Tuấn vô trong .
   Nhìn hàng chục dây đàn nằn vắt ngang phím , Tuấn hoa mắt . Vậy mà dưới đôi tay mềm mại trắng muốt , tiếng đàn huyền hoặc nĩ non . . . như tự tình , như rên rĩ . . . tâm sự xa xăm .
     _ Những bài nhạc cô đánh là nhạc cỗ điễn Trung Hoa ?
     _ Không biết nữa . Là do Ba em truyền dạy . Ba em trước kia là thành viên một ban nhạc Lễ Tang . Nhạc đánh lên nghe trầm buồn quá hén chú .
À , chắc là chú thích các bài Diễm Xưa , Mộng Dưới Hoa , Nắng Chiều . . . Em sẽ đàn cho chú nghe vào ngày mai . . .
    _ Thật là hạnh phúc được thưỡng thức bài nhạc mình ưa thích phát ra do bàn tay tài hoa do Liên đàn .

                                        Thứ Tư
                                   01 - 11 - 2017
                          Mười Ba - 9 - Đinh Dậu




                                                                          















Thứ Tư, 25 tháng 10, 2017

Cờ Tướng Se Duyên
        A.- LÃO  GIÀ  TIỀU  CAO  TAY .

               Mỗi sáng sớm , Tuấn tập thễ dục tại một Công viên bé tí tẹo trong quận . Đi giáp một vòng Công viên mất có ba phút .
              Vậy mà có gần trăm người , nam nữ , già , xồn xồn , bé con đến tập thễ dục vui vẽ hăng say như Tuấn .
             Mặt trời vừa lóe lên từ nóc nhà lầu phía đông , người ta lục tục kéo nhau ra về .
             Đường về mà Tuấn đi ngang qua hẽm rộng gọi là hẽm Triều Châu . 
             Vì lẽ nguyên dãy phố hai bên đều do những người Tiều Châu cư ngụ .
             Nơi giữa con hẽm dài không quá trăm thước , có căn nhà một tầng sân rộng . Nhiều loại cây kiễng loại lâu năm như Mai , Thiên Tuế , Si  , Bồ Đề . . . xếp hàng hai bên tường trông rất đẹp mắt , nghiêm kính  . . .
            Lần nào cũng vậy , hễ ngang qua , Tuấn thấy một ông già đầu hói còn le hoe vài sợi tóc . Nét mặt ông già đến nỗi nhiều vết nhăn nhúm chằng chịt khó cho ai đoán được ông bao nhiêu niên kỹ .
           Ông già Tiều đó mặc chiếc áo cũ đn bạc màu , mốc thêch , luôn luôn phanh ngực , không cài nút , phơi bộ ngực lép xẹp gầy rọc , xương sườn nhô cao .         
           Nơi giữa sân , ngồi trên chiếc ghế dựa thấp bằng nhựa trầy sờn , trước mặt là bàn con có bày một bàn cờ tướng bằng ván hình chữ nhựt . Ông già chăm chú nhìn những quân cờ xanh xanh hồng hồng .
           Cứ đi một nước cờ bên xanh xong , ông xoay bàn cờ lại và chìm đắm suy tính đi nước cờ bên đõ .
           Cờ tướng cũng là môn chơi đam mê và thu hút đối với Tuấn .
           Vài lần đi qua trong tiếc nuối , ngập ngừng đôi chân và sau rốt Tuấn mạnh dạn bước ngay vô chỗ ông Tiều , nghiêm trang cúi đầu chào ông , xin đứng xem đánh cờ .
          Nhưng ông già ngước mặt lên , đưa chiếc ghế con đối diện bắt Tuấn ngồi xuống , lại chĩ mấy quân cờ bên xanh , giọng tiếng Việt ông yếu ớt , đùng đụt như hụt hơi :
        _ . . . đi cờ . . . đi . . .
       _   Cám ơn ông .
       _ Cám ơn cái gì ?  Cứ đi . . . tiếp đi . . . 
        Cũng là tay chinh chiến dọc ngang trên bàn cờ  " nào biết trên đầu có ai " , thế nhưng nhìn lướt qua chiến lược đối đầu giữa hai quân xanh đõ , Tuấn vô cùng ngạc nhiên không tìm được nước đi .
        Xê dịch con nào cũng bị bất lợi .
        Chắc đoán được suy tư Tuấn , ông già " hừ " lên một tiếng , xoay bàn cờ ngược lại cho Tuấn nắm quân đõ . Ông đưa xe " năm " bình " ba " . Rồi thêm vài nước cờ nữa làm thế cờ do Tuấn nằm lâm vào thế bí .
        Thua !
        Xóa cờ làm lại , Tuấn hăng hái xin hầu ông một bàn mới . 
       Ông gật đầu .
       Vừa mới đi vài nước cờ khai cuộc , bỗng từ trong nhà bay bỗng ra ngoài nhạc du dương , trầm bỗng kỳ lạ làm mê hoặc lòng Tuấn .
       Tuấn ngoái đầu nhìn vô phía trong , ông già thúc dục :
    _ " Lứ " . . . đừng có nghe cái đó mà quên đi cờ . Thua nữa à !
       Đúng thật , cờ Tuấn bị ông già vây kín , vô phương vùng vẫy .
       Tuấn thua nữa .
       Bàn nầy thua dễ dàng hơn như một tay non cờ .
       Tiếng đàn ngọt ngào quái dị đã hút hồn Tuấn vô trong ấy ,
   _ Nó là con gái tôi . Tôi có một con hà . . .
                                     Thứ năm 
                                  26 - 10 - 2017
                            Mùng 7 - 9 - Đinh Dậu








Thứ Bảy, 21 tháng 10, 2017

B Ó N G    C Ô    Đ Ơ N

         Ai đem nỗi nhớ về giăng kín
      Rót xuống hồn em vạn nỗi sầu
      Tương tư bao nỗi cho vừa vặn
      Bao nỗi lo rầu qua mấy Thu ?

      Vời vợi nhớ ai lòng vương vấn 
      Lạnh ngắt tim em tím nhạt màu
      Hoang vu băng giá lòng tê tái
      Tình đã cho rồi biết làm sao ?

      Thôi đành khép kín tâm tình lại 
      Khóa chặt buồng tim trốn khỗ đau
      Anh đi rớt lại mùa Thu chết
      Nhặt lá vàng rơi lịm sắc màu

      Tơ tình đã đứt sao nối lại 
      Cúi mặt ngập nhừng . . . chân bước mau
      Một mai nếu lỡ như gặp gỡ
      Hãy cứ vờ như không thấy nhau .
                      Lundi
             Hăm ba - 10 - 2017
           Mùng 4 - 9 - Đinh










Thứ Năm, 19 tháng 10, 2017

A I ?    A I ?
     A I ?

        Ai viết Thơ sầu trong mắt em ?

      Và ai làm nhạt úa môi tiên ?

      Ơi em , mây tóc ai gây rối ?

      Mà đóa Đài Trang ứa lệ phiền .

                    Vendredi
               20 - 10 - 2017
        Mùng 1 - 9 - Đinh Dậu 
   





                 C H Ú C    M Ừ N G 
 N G À Y   P H Ụ   N Ữ   V I Ệ T   N A M 
                   20 - 10 - 2017

                  
                        Jeudi
                  19 - 10 - 2017
          Ba Mươi - 8 - Đinh Dậ

Thứ Hai, 16 tháng 10, 2017

A N H    Đ Ã    V Ề

     Anh đã về đây em dấu yêu
     Bao ngày chờ đợi nhớ thương nhiều
     Trong vòng tay ấm anh vui quá
     Thề nguyện suốt đời mãi có nhau 

     Rạng rỡ bình minh chiếu sắc màu 
     Xua tan đi bóng tối cô liêu
     Đôi ta nối lại ngày xưa ấy 
     Sánh bước bên nhau _ hạnh phúc nhiều .
                 
                    Thứ Ba
               17 - 10 - 2917
           28 - 8 - Đinh Dậu

Thứ Sáu, 13 tháng 10, 2017

T H Ư Ơ N G   H O À I    T H Ư Ơ N G    M Ã I

          Nụ hôn ấy môi mềm nóng ấm
        Vòng tay không phũ thấm thân ngà
        Êm đềm một giấc mơ hoa
        Gần nhau mà cứ như xa mất rồi 

        Nồng ấm quá làn môi đắm đuối 
        Em dâng người trọn vẹn chất ngây thơ
        Còn chăng là những xác xơ
        Đọng lại đây nỗi dại khờ riêng em
     
        Phút giây ấy cứ xem là mộng 
        Có chia lìa vẫn nóng hơi nhau
        Mỗi người chia một niềm đau
        Nụ hôn mật ngọt cho vào lãng quên

        Đường xá cũ vẫn thênh thang phố
        Kỹ niệm sầu biết nói cùng ai
        Lệ rơi giọt ngắn giọt dài
        Những lời ai nói _ " Thương hoài ngàn năm ".
                     Thứ Bãy
                14 - 10 - 2017
            25 - 8 - Đinh Dậu


Thứ Ba, 10 tháng 10, 2017

T Ì N H    Đ O N G    Đ Ư A

              Tinh thời trai tráng , đong đưa
          Bao nhiêu con gái cù cưa theo mình
          Dẫu không nghe thấy trúc xinh
          Nhưng anh cứ đứng sân đình đợi ai 

          Cái thời tóc ngắn con trai 
          Giày cao gót thấp làm ai rung lòng
          Cái thời hai đứa còn không 
          Lân la dối mẹ . . . qua sông hẹn hò

          Bây giờ đâu còn ngày xưa
          Chân anh dày dạn nắng mưa phong trần
          Bây giờ trời đất sang Xuân
          Tóc xanh ngày ấy bước dần sang Thu

          Tình còn trai tráng , đong đưa
           Có còn gái đẹp . . . ngày xưa . . . có còn ?

                          Thứ Tư
                    11 - 10 - 2017
                 22 - 8 - Đinh Dậu

Thứ Bảy, 7 tháng 10, 2017

T H Ằ N G    T R Ă N G    G I Ó 

           Hôm qua em đi hái chè
        Gặp thằng Trăng Gió nó đè em ra
        Em lạy mà nó không tha 
        Nó đem đút cái mã cha nó vào
    
       Bấy giờ em biết làm sao ?
       Nếu em càng giẫy , nó càng vào sâu
       Cái gì như cái cũ nâu
       Cái gì như cái cần câu gật gù .
                 -oOXOo-
       Hôm sau em đến vườn chè
       Kiếm thằng Trăng Gió em đè nó ra
       Nó lạy rối rít xin tha 
       Nhưng em cứ đút mã cha nó vào
       Bây giờ mới sướng làm sao 
       Nên em cứ giẫy nó vào càng sâu
       Giẫy sao cho dập cũ nâu
       Giẫy sao cho gãy cần câu gật gù .
                 -xXx-
       Mười năm thắm thoát trôi qua
       Gặp lại Trăng Gió nó già hơn xưa
       Mừng như nắng hạn gặp mưa
       Em đè nó xuống , em lùa chim ra 
       Nó nằm nó khóc nó la 
       Ngồi ngồi em lại bóp mã cha ngày nào 
       Khi xưa cũ cứng cần cao
       Ngày nay nó xẹp cần câu ĩu xìu
               -xXx-
       Sáng nay ngồi nấu nước chè
       Nhớ lại chuyện cũ nó đè trong tim 
       Ngồi buồn ngó xuống con chim
       Xưa sao hùng dũng , giờ im thế này
       Lắc qua lắc lại mõi tay
       Nó vẫn ũ rũ , ngây ngây khờ khờ
       Hỡi người con gái xóm mơ
       Cần câu còn đó . . . mồi trơ hết rồi 
                -xXx-
       Trăng Gió mang mã Việt Kiều
       Viagra đầy túi làm liều kiếm em
       Tũm tĩm nó nốc hai viên 
       Mã cha nó đứng chĩ thiên lên liền 
       Mấy giờ nó lắc như điên
       Ôi trời ! Sao sướng như tiên thế nầy 
       Mười năm nắn bóp ra tay
       Nó lắc cho thõa những ngày xa em .
                     Chúa Nhựt
                   08 - 10 - 2017
                19 - 8 - Đinh Dậu
                              Bài nầy do Mì Tôm Hâm Hâm 
                               viết trong Blog LÁ MÙA THU






Thứ Tư, 4 tháng 10, 2017

  N G H Ị C H     L Ý

          Cuộc đời chớp lóe phù vân 
       Cần chi đem mối lần khân níu người
       Đến khi tóc bạc da mồi
       Chợt thương nơi chốn có người mình yêu .

       Sông hiền chi lắm hãi lưu
      Trời cho người có một điều hay sao ?
      Nói ra lòng những xót đau 
      Trăm năm mãi miết tìm nhau chi mà . . .

      Thương người hơn thương thân ta
      Sống trong cái chết cũng là niềm vui
      Lạ cho nước mắt thì tươi
      Mà cay đắng đã nụ cười trong nôi . . .
                   Thứ năm
               05 - 10 - 2017
            16 - 8 - Đinh Dậu

               

Thứ Hai, 2 tháng 10, 2017

T H Ằ N G    X Ì    H E N

           4.- Lão Phúng Lũ .
            Lối xóm lại bàng hoàng hay tin lão Phúng Lũ bị xe buýt ép té và cán chết trước chợ Bình Tây .
           Một đống thịt dẹp nát , máu me làm kinh hoàng khách qua đường .
           Chiếc xe đạp ngã cong vẹo niềng . Số nhang cột sau xe _ đem giao mối _ rơi tung tóe mặt đường .
           Hình ãnh thật thương tâm ghê khiếp . . .
           Xác chết đem về nhà . 
           Chính các anh Đạo tì vốn chai lì với mọi xác chết mà còn hãi kinh khi tẫm liệm một thân xác nhầy nhụa máu .
           Chị Tài Phì mặc áo tang ôm mặt khóc lóc thê thiết ., lăn lộn trên nền gạch cạnh Quan tài vừa khép kín .
          Khá đông người lối xóm đứng xem bên ngoài .
          Có tiếng xầm xì : 
        _ Khụi hẫu oi phù cánh < Nó thương chồng quá ! >
          Đời sống xã hội như một sân khấu lớn có Bi kịch và Hài kịch .
         " Điều buồn cười , thù hận , yêu thương là nghệ thuật diễn suất diễn viên "
         Xì Hen đem phúng điếu trọn số tiền còn lại gói trong tờ báo cũ .
         Nó thiếu điều rơi nước mắt khi nhớ đến số phận buồn khỗ , cô đơn , nghèo túng mà bà Ni No và Cục Mỡ đang chờ trong Bệnh viện .
         Thời gian đúng là một liều thuốc nhiệm mầu chữa lành mọi vết thương trầm trọng và niềm đau sẽ được dần quên lãng phôi pha  .
         Sau đám tang , chị Tài Phì có cuộc sống vui hơn , tự nhiên hơn  . . .

                            02 - 10 - 2017
                 Mười ba - 8 - Đinh Dậu