Thứ Sáu, 30 tháng 6, 2017

ĐÁM   CƯỚI . . .  THẦN   CHẾT

Sương đọng trên cành hay nước mắt
Ướt vai tâm sự khóc duyên đầu
Với đêm từng giọt sầu rơi rụng
Từng giọt lệ buồn đọng mắt đau

Ta đi lang bạt giữa đêm nầy
Sao khóc rưng rưng trời thiếu mây
Đường sáng từ cung trăng lạnh toát
Rải hương tuyệt vọng xuống trần gian

Thành phố nửa khuya Thu gọn ghẽ
Dưới gầm trời rộng sáng ngàn sao
Ngàn sao vở lóe như mây bão
Than thóc vì thương mãi mộng đầu

Người nở quên ta năm , tháng , ngày
Với hàng dương liễu với tường xây
Với tay khô cạn đường tình ái
Thần CHẾT dại khờ xin cưới ta

Đám cưới của ta là một cỗ
Xe tang chầm chậm chẳng người đưa
Không ai buồn nghỉ người nằm đó
Đã suốt một đời khóc tiển đưa .

               01 - 7 - 2017
       Mùng 8 - 6 - Đinh Dau .

Thứ Ba, 27 tháng 6, 2017

Nữ Thám Tử tài hoa Kim Chi với

      V Ụ   Á N    T À I    S Ả N

       Bà chủ của chị Hằng nhờ thừa hưởng tài sản của chồng chết để lại nên giàu có .
       Trần Khanh là người yêu Mỹ Hà _ con gái bà chủ _ biết vậy nên bàn tính một âm mưu đầu độc bà để chiếm đoạt gia tài .
       . . . Chẳng may , chị Hắng là người giúp việc nhà , vô tình đi ngang ngoài phòng nghe được .
       Bị bể , hoảng sợ , Trần Khanh toan giết chị Hằng tức khắc nhưng chị kịp chạy thoát , gọi điện thoại cầu cứu Cảnh Sát và nhà Nữ Thám tử tài hoa Kim Chi can thiệp giúp đở .
       Kim Chi cấp tốc đến nơi và bước vô nhà đầu tiên .
       Tiếng nổ từ một khẩu súng đâu đó vang lên .
     _ Á . . . chết tôi rồi ! 
        Nữ Thám tử kêu thét lên rồi ngã sấp . Một giòng máu đỏ chảy ra nên gạch .
        Mỹ Hà đứng gần đó nghiến răng .
     _ Chết thật đáng kiếp !
        . . . Đội Trưởng Cảnh Sát bước vô hỏ .
     _ Thủ phạm chạy đâu ?
         Mỹ Hà chỉ ra sân .
     _ Không biết ! Nó chậy về phía kia ! 
        Đội Trưởng Cảnh Sát vọt ra .
        Từ phòng bên , Trần Khanh lạnh lùng bước sang hỏi .
      _ Con khốn chết chưa ?
      _ Hết cục cựa đây nè , Từ nay không còn xía vô chuyện người ta nữa .
         Trần Khanh đưa chân đá hất đầu Kim Chi xem thử .
         Bỗng , nữ Thám tử giã vờ bị trúng đạn , đứng phắt dậy . 
         Kinh hồn , Trần Khanh nhanh nhẹn móc súng ra .
         Nhưng . . .Bùm !!! . . . khẩu súng trên tay Kim Chi lóe sáng . . .
         Trần Khanh bị quay đi một vòng , ôm bàn tay túa máu .
         Ngay lúc đó Đội Trưởng Cảnh Sát nhào vô bẻ ngoạt tay Trần Khanh còng lại và lớn tiếng .
       _ Trần Khanh ! Anh bị bắt !

                    28 - 6 - 2017
           Mùng 5 - 6 - Đinh Dậu

Thứ Bảy, 24 tháng 6, 2017

VẦN    THƠ    CHÍN    RỤNG

Đêm về sương lạnh rung da thịt
Nét mực khô cày giấy trắng tinh
Mẫu thuốc tàn như sao lạc lõng
Ngồi mơ sự nghiệp phí ngày xanh

Ai ôm trăng đục rưng rưng khóc
Cho bóng cây già đổ lá mưa
Hơi toát vào tim hình bóng cũ
Người theo trăng đó đã về chưa ?

Ta lạc dương trần say khói thuốc 
Yêu THƠ nên bỏ xác thân hoang
Để rồi tủi thẹn cùng thiên hạ
Trọn kiếp còn vương chữ muộn màng .

Ai ở phương trời ai có hay
Vần thơ chín rụng giữa đêm nầy
Trái buồn lắng đọng theo men rượu
Giọt khói linh hồn lảo đảo say .

Thôi cả thời gian chết mất rồi 
Mình về vui giữa Nghĩa trang thôi 
Nghĩa trang còn lại bao nhiêu đất 
Xin xót thương giùm thân xác tôi ./.
                  25 - 6 - 2017
          Mùng 2 - 6 Đinh Dậu

Thứ Sáu, 23 tháng 6, 2017

Truyện Trinh thám

          Á  I       L  A  N

      Chương 3

      Các Nhiếp ảnh gia của Tư pháp vừa rời . . .
      Trong khi đó , người Thầy thuốc hoàn tất việc xét nghiệm . Những cô Y tá đứng chờ đợi có vẻ buồn ngủ .
      . . . Trong Văn phòng , trông nom bởi hai người Cảnh Sát , Ái Lan ngồi lọt thỏm trên chiếc ghế bành da màu hung .
       Nàng tỏ ra kiệt lực với những nếp nhăn ở khóe môi .
       Người Thầy thuốc kêu .
     _ Lê Bách !
       Ông Thanh tra tiếp lời , mất kiên nhẫn .
     _ Gì thế , anh Minh Hiếu ?
     _ Viên đạn trong tim . Bắn cách vài bước chân .
        Tôi để ý không có dấu vết phỏng trên quần áo .của người chết . Ông ta không có thời giờ để đau khỗ . Sau đấy , chúng ta sẽ thấy tại khám nghiệm tử thi . Dù  sao các bô phận cơ thể đều lạnh hết .
     _ Tốt ! Các bạn đã biết rõ ràng tường tận .
     _ Tôi sẽ gặp lại anh buổi trưa .
     _ Được rồi . Minh Hiếu . Tạm biệt .
        Lê Bách trở lại bên cạnh Ái Lan . Sau khi ra lệnh cho hai Cảnh Sát ra ngoài hành lang chờ đợi , Lê Bách còn lại một mình với cô gái trẻ .
        Tuy nàng xấu xí trên gương mặt , Lê Bách không tìm thấy ở cô có gì đáng quan tâm mà có thể trong tầm nhìn sâu thẳm thí cái đẹp nằm trên cơ thể nở nang thu hút . . .
        Vào thời điểm đó , Ái Lan thật thu hút Lê Bách .
      _ Cô nói lại rõ ràng  hơn một chút , được không ?
        Lê Bách đề xuất .
     _ Tôi không hề giết anh Phúc . Tôi không ở đó khi anh Phúc bị bắn chết . Tôi xin thề đấy là sự thật .
     _ Lúc ấy cô ở đâu ?
       Ái Lan trả lời không chút do dự .
     _ Nhà tôi ! Tôi ở chung cư 727 đường West Houton . Khu dưới Mã Nhật Tân , cũng gần đây thôi .
    _  Tôi hiểu . Ông Phúc là gì đối với cô ?
    _ Một người bạn tốt .
    _ Lý do cô đến gặp ông Phúc  ?
    _ Chỉ biết là muốn gặp . Tôi không ngủ được . cảm thấy chán nản . . . hàng đêm . Vậy là tôi luôn đến với anh Phúc .
    _ Cô đến phòng ông Phúc lúc mấy giờ ?
    _ Gần 3 giờ rưởi sáng . . .  Vâng , tôi biết rồi . Anh sẽ hỏi tôi sao giờ đó mà còn đi gặp một người đàn ông . Nhưng anh Phúc có thói quen dành cho tôi việc kỳ lạ . Tóm lại , anh Phúc rất vui mừng hạnh phúc khi gặp tôi .
    _ Đấy là người bạn thân thiết nhất ?
        Ái Lan chăm chú nhìn Lê Bách , đáp .
    _ Chắc chắn là vậy .
    _ Tôi thật tình muốn tin cô , cô Ái Lan . Tuy nhiên , thật bất hạnh , câu chuyện kể của cô vụn vặt không liên kết nhau tí nào .
       Nàng nhíu mày .
    _ Tôi không hiểu anh muốn đưa câu chuyện về đâu  ?
    _ Đầu tiên là về khẩu súng , một khẩu súng hảm thanh . Một viên thiếu trong ổ đạn . Tôi tin rằng sẽ tìm thấy viên đạn đó trong tim ông Phúc . . .
    _ Như vãy cũng tin chắc là chính tôi bắn anh Phúc .
        Lê Bách nhè nhẹ gật đầu .
    _ Dồng ý rồi . Không chỉ có thể .  Tại văn phòng trực Cảnh Sát quận , tôi nhận được một cú điện thoại đúng vào thời khắc đó _ 3 giờ 30 phút _ phải chăng đó là sự trùng hợp ngẫu nhiên ?
       Nàng làn thinh . Lê Bách nói tiếp .
    _ Họ báo tin cho tôi rằng ông Phúc đã bị ám sát chết bởi người bạn gái của ông gần đúng vào giờ phút nêu trên . Kẻ thông báo nêu rõ tên của cô và địa chỉ phòng ở của ông Phúc .
       Tôi rất bối rối về tin báo nầy .
        Vì vậy tôi quyết định tự mình đi xem sự thật , để có thể ngăn chặn tội phạm .
       Ai ngờ , tôi gặp cô trong căn phòng kinh hoàng với khẩu súng trên tay .
        Sáng hôm sau , bước vài bước qua Văn phòng làm việc , Lê Bách đứng lặng im giữa phòng .
       Một lần nữa , Lê Bách nhìn Ái Lan .  Hai tay nàng đan nhau ôm gối tỏ ra dễ thương , ngoan hiền .
     _ Nếu đêm đó không có 2 Cảnh Sát đi kèm thì tôi đã có thể thay đổi hoàn cảnh lâm nguy của cô mà tôi vẫn bảo toàn danh dự . . .
        Nàng nhếch nụ cười không vui !
      _ Tôi không hề bắn giết ai trong buổi tối đó cả .
         Tỏ ra kiên nhẫn , không năn nỉ van nài Ái Lan , Lê Bách thay đổi chủ đề , hỏi .
      _ Chiếc xe Chevrolet đậu trước đường là của cô ?
      _ Vâng !
      _ Cô có nghề nghiệp gì không ?
        Nàng nhún vai .

     _ Tôi đan quần áo trẻ em cho hảng Spear .
     _ Như thế cô đủ sống chớ ?
     _ Tôi có tiền riêng sẵn  của tôi . Do Ba Mẹ tôi gởi cho . Người nầy giúp kẻ kia mà . Tôi hầu như không có bất kỳ lo lắng tài chánh .
     _ Cô Ái Lan năm nay nhiêu tuổi ?
    _  Hăm tám tuổi . Tôi không đẹp .
        Những đường nhăn trên mặt Lê Bách giản đi chút đỉnh . Anh ta đến ngồi bên cô gái trẻ Á Lan .
    _ Cô không có đường nét nào đẹp như nàng tiên Á-Rập .
    _ Ý đó là của anh _ Đội Trưởng _ Nhưng tôi thích thú hơn hết là tôi có cặp chân vòng kiềng hơn là cái đầu quá tệ .
    _ Việc ấy không ngăn cản được ông Phúc yêu cô .
       Ái Lan không trả lời . Nàng lo sợ bị gài bẩy .
       Lê Bách giải thích êm dịu .
    _ Nhưng nên nhớ đó là một Cảnh Sát viên và đôi cánh tay sát thủ .
       Lê Bách hỏi .
    _ Ông Phúc làm việc gì ?
       Ái Lan đáp .
    _ Chẳng gì cả . Ông ấy từng làm việc ở miền Bắc , trong một Nghĩa trang . Vì thế ông bị lao phổi . Ông được người ta cấp cho một phòng ở trọ . Và họ cũng cho ông một chỗ ngồi trong các tờ báo Thể thao , viết vài chủ đề trên báo .
     _ Báo nào thế ? Lê Bách hỏi .
     _ Báo Sporting Goutte , Weekly Sport News . . . Anh kiểm chứng được mà...
        Ngoài cô ra , ông Phúc có bạn gái khác không ?
     _  Cũng có thể có . Nhưng tôi không biết cô nào hét . Tôi chỉ mong gặp anh Phúc và chúng tôi chỉ mong gặp nhau . Như anh biết , tôi có nhiều bạn bè . Nhưng họ không quan tâm chúng tôi giao lưu nhau .
        Lê Bách cảm thấy bối rối .
      _ Một thứ tình yêu đơn thuần hả cô Ái Lan ?
      _ Anh cứ gọi theo ý anh muốn _ Đội Trưởng _  Diện mạo tôi ra sao , anh Phúc luôn thấy tôi đẹp . Điều đó với tôi là đủ rồi .
         Lê Bách càng bối rối nhiều hơn . Nếu cô gái nầy đưa anh bằng chứng , đã cho thấy cô là một tài năng lớn .
         Lê Bách hỏi .
       _ Cái gì trong hộp cạc-tông nầy ?
       _ Là cây súng giảm thanh .
          Lần nầy , Lê Bách giật mình .
       _ Khi bước vào căn phòng , tôi nghe cô đánh rơi gói giấy . Có phải là cái hộp đó không ?
       _ Đúng thế !
       _ Cô tìm thấy Hộp giấy nầy ở đâu ?
          Ái Lan bật khóc , cô giấu mặt trong đôi bàn tay của mình  .
       _ Trên . . . trên giường .
       _ Đã mở sẵn và có cây súng bên trong ?
       _ Tôi . . . vâng . . . Ồ ! Đến khi nào anh mới thôi tra tấn tôi ? 
           Tôi đâu có giết anh Phúc . Không bao giờ . Tôi không thể thực hiện việc đó được .
          Lê Bách đở cô gái đứng lên . Nàng sợ hãi nhìn anh ta .
       _ Anh định đưa tôi di đâu ?
       _ Điều cần thiết là tất cả việc nấy phải lập thành Biên Bản cô à .
          Tôi khuyên cô nên thuê ngay một Luật Sư giỏi . Tại Văn phòng tôi sẽ cung cấp cho cô mọi sự dễ dàng để đạt được điều nầy .
                     05 - 7 - 2017


          

Thứ Tư, 21 tháng 6, 2017

Nữ Thám tử tài hoa Kim Chi với

    VỤ  ÁN   GÃ  BẢO - KÊ

_ A lô . . . chi Chi ơi , cứu em với !
_ . . .
_ Cứu em , chị Chi ơi !
_ Tại sao tôi phải cứu ?
_ Có người dọa giết em !
_ Người đó là ai ?
_ Là tên Bảo-Kê em .
_ Đã bảo kê em mà sao đòi giết em .?
_ Vì em không có tiền trả cho nó .
_ Cô làm gì mà cần bảo kê ?
_ Không phải em cần mà tự chính hắn đòi bảo kê , Em là gái cột đèn đứng đón khách chỗ cầu Thị Nghè .
_ Chuyện nầy cô phải nhờ Cảnh Sát giúp đở . Tôi không cứu cô được đâu !
_ Em đã nhờ Cảnh Sát và Cảnh Sát đã cho số di-động của cô . Cảnh Sát nói trong tình cảnh nầy chỉ có cô mới cứu được em thôi .
_ Cô nợ hắn bao nhiêu tiền bảo kê ?
   Có tiếng khóc trong máy .
_ Một triệu hai trăm cô ơi ! Đã sáu ngày qua , tự nhiên chúng em ế quá . Không có khách nào chở đi . Vì vậy em cũng không mượn được tiền tụi bạn . Mỗi ngày phải nộp cho nó 200.000 .để được yên ổn làm ăn .. . .
_ Tôi sẽ đem tiền đến cho cô mượn trả nợ . Sau đó , cô phải dứt khoát hoàn lương . Tôi sẽ tìm giúp cô một việc làm lương thiện . . .
_ Cứu em trước đã chị Chi ơi ! Hắn sắp đến rồi . Em không trốn đâu được hết . . .
_ Cô tên gì ? Làm sao nhìn ra cô ?
_ Em tên Hân . Mặc áo vàng bông đỏ , váy xanh .
   . . . Kim Chi tới , trao cho Hân số tiền rồi kề tai bỏ nhỏ dặn dò .
   Vừa lúc đó , một gã con trai hơn ba mươi tuổi xuất hiện . 
         Hân sợ run người , nép một bên Kim Chi .
         Gã bảo kê cao lớn . Nước da ngâm ngâm . Môi dày xệ . Ăn mặc đúng dân giang hồ xã hội đen . Áo bà ba đen xắn tay cao tận vai . Quần lính rằn ri sáu túi . Mang giày da cao cổ .
_ Mày có tiền chưa ? Chưa thì theo tao ..
_ Em mới mượn đươc của nhỏ bạn đây , thưa anh .
   Hân đếm tiền rồi đưa cho hắn .
_ Vậy coi mới được hôn . Tao khỏi tốn công đem mầy đi làm thịt như mấy con kia .
_ Dạ . . . xin anh thương em .
   Hắn gạt phắt .
_ thương cái gì . Chỉ cần nộp tiền là xong . Tụi tao không có tình cảm gì ráo .
   Rồi hắn đưa tay chỉ Kim Chi , hỏi Hân .
_ Con nhỏ nào đây ?
_ Dạ , nó mới gặp em hồi nảy . Xin đi làm chung với em để có tiền gởi về nuôi Ba Má ở quê .
_ Muốn làm thì phải chịu bảo kê của tao . Nó có đi lần nào chưa ?
_ Dạ chưa . Nó mới tình cờ gặp em và nhờ em giúp đở nó .
    Hắn cười hì hì nham nhở .
_ Để tao dạy thử nó trước rồi trở ra đi làm .
_ Mầy tên gì ? Hắn hỏi Kim Chi .
   Hân trả lời .
_ Nó tên . . .
_ Tao đâu có hỏi mầy . Đồ ăn cơm hớt . . .
    Nhưng Kim Chi lên tiếng .
_ Em tên Cà . . .
_ Tên gì xấu vậy .Đi làm nghề nầy thì phải có tên đẹp hơn . Từ nay mầy tên Loan , nhớ chưa ? Cần gì đem tên cúng cơm cha mẹ đẻ ra khoe .. . .
   Rội hắn nắm tay Kim Chi kéo đi. Đưa vô một phòng ngủ , hắn quát .
_ Lên giường ! Cởi hết quần áo ra cho tao .
    Hắn nhanh nhẹn tự lột tung y phục toan nhào lên giường .
    Bùm !
    Một tiếng súng nổ vang .
_ Ôi . . . trời ơi !
    Hắn té lăn trên nền gạch , hai tay ôm đầu gối máu đỏ túa ra.
    Mủi súng vẫ chỉa về phía hắn , Kim Chi bấm di động gọi Cảnh Sát đem xe đến chở hắn về đơn vị . . .
_ Mày là . . . chị Kim Chi phải không ?
_ Giờ mới biết . Trễ rồi !
             22 - 6 - 2017
       28 - 5 - Đinh Dậu

Chủ Nhật, 18 tháng 6, 2017

K  Ỷ     N I Ệ M     B U Ồ N

       Người ta quên dĩ vãng rồi 
Tôi còn kỷ niệm , nên tôi còn buồn
       Thuốc tàn , đếm khói cô đơn
Mình còn bới lại tình chôn làm gì ?
        Tiếng cười bên chén vu qui
Xé tim tôi buổi người đi lấy chồng 
       Nhớ xưa môi thắm má hồng 
Tay ai bé nhỏ nằm trong tay nầy 
       Trách làm chi , chuyện đổi thay
Núi cao còn lở . Sông dài còn khô 
       Rồi đây kỷ niệm thời gian
Con thơ từng đứa giúp nàng quên tôi .
                    19 - 6 - 2017
                25 - 5 - Đinh Dậu


Thứ Sáu, 16 tháng 6, 2017

Truyện Trinh thám

       C H Ợ      T R Ắ N G

        Chương 2

        Thật sung sướng khi bản nhạc Tango chấm dứt . Ái Lan lắng nghe sự cọ sát giữa hai cơ thể với người nhảy cặp đôi . Một cơ thể đầy đặn , mạnh khỏe . . . cứng cáp . . .
        Nàng không ưa gì gã đàn ông xí trai nầy với mái tóc dày rậm , hai con mắt tròn xoe như những viên bi đen tuyền . Cặp môi mềm luôn ướt . Gã có giọng nói khô khan ,khó nghe .
        Tóm lại Ái Lan buồn bã , Nàng chưa đến nỗi say để phải tìm kiếm niềm vui cả buổi chiều lẫn đêm nay .
        Kín đáo , nàng xoay cổ tay trái , cúi xuống mặt kiếng đồng hồ .
        Đã 3 giờ sáng rồi !
        Ái Lan lẩm bẩm .
     _ Cám ơn .
         Gã đàn ông nghiêng mình dìu nàng về bàn . Lại nghiêng mình lần nữa chào nàng , trở về bàn của anh ta .
         Ở đó cô gái da nâu mặc robe xanh , cổ áo thấp rất hở hang . Cô ta đẹp xinh nhưng ánh mắt sắc lạnh như thủy tinh . . .
      _ Làm sao anh có thể ôm nhảy với con quỹ xấu xí đó ?
         Cô ta hỏi bằng giọng khinh miệt .
         Người bạn cô ta nhếch mép cười không ra tiếng che kín chiếc răng nanh . Gã tỏ ra mệt mõi trả lời .
       _ Nàng ta không đến mức xấu thế .
          Ái Lan nhìn trong ly rượu chỉ còn một nửa .
          Thần kinh cô bắt đầu choáng váng khó chịu .
          Rảo mắt nhìn quanh nhiều tiếng ồn ào pha trộn làm rối tai . Nàng tự hỏi hắn ta làm nghề nghiệp gì ?
         Nàng thấy hắn lịch thiệp , ân cần , khá vui tính và nhất là nhảy giỏi .
         Hắn tên gì ?  Huy Liêm  .
         Ừ , hắn là Huy Liêm đấy .
        Nàng không còn nhớ rõ hắn làm gì trong cuộc sống , nhưng điều đó chẳng quan trọng .
        Rồi chắc chắn nàng sẽ không gặp lại hắn bao giờ . Vã lại việc ấy cũng khá tốt .
       Nét mặt Ái Lan rõ chịu đựng . Cả ngày dài có nhiều chuyện khác nhau dồn dập . . .
        Nơi đây , trong bóng tối lờ mờ nầy khá thuận tiện .
        Nét mặt Ái Lan thật chịu đựng .
        Nàng lấy ra trong xách tay miếng gương nhỏ hình chữ nhật , xem xét lai dung nhan .
         Quả thật , nàng không đẹp với chiếc mũi gồ cao , càm nhọn và dài , cặp mắt sếch màu sắc khó tả đúng , trán thấp và rộng .
         Tuy vậy , cằm chẻ đặc biệt hấp dẩn làm cho Ái Lan có sức thu hút như thần Vệ Nữ .
         Nàng nghe tiếng cười ngạo mạn từ cô gái mặc áo Robe xanh . Nhưng một người Phục vụ tiến đến . Hắn đặt lên bàn một cái bao thư .
         Ái Lan giữ lấy . Xé miếng vải dán trên bao thư đọc câu viết gởi * Có cái hộp gởi ông Phúc là đồ dùng * cô hãy đem đi gấp  !
        Nàng xé vụn nhỏ mẩu giấy ghi lời dặn rồi bỏ vô cái gạt tàn thuốc , khỏa lấp lên trên bằng tro và tàn thuốc lá .
         Rất lễ phép , người Phục vụ đứng chờ .
          Ái Lan nói .
       _ Không có gì phải trả lời . Trả cho anh bao nhiêu tiền ?
       _ 8 dolars rưởi .
         Nàng bỏ lên bàn tờ giấy 10 dolars rồi đứng lên . Bước chân nhẹ nhàng uyển chuyển băng qua sàn nhảy vào phòng thay đồ , nhận lại Ticket mà nàng gởi một tên da đen hộ pháp với cặp má béo phệ .
      _ Chào cô , cô Ái Lan !
      _ Tuyệt lắm . Cám ơn . Tôi tin rằng anh đang giữ một cái hộp phải trao lại tôi .
        Kinh nghiệm nghề nghiệp , tên da đen nhìn thẳng vào mặt cô gái .
      _ Cô là ai ?
      _ Tôi là Ái Lan .
      _ Đúng rồi .
         Ái Lan nhận chiếc hộp , trao cho tên da đen một dollar . Nàng choàng lên mình áo măn-tô , cổ áo hình da beo . Nàng đi về phía cửa xoay , ra ngoài .
        Không khí ban khuya mát rượi làm Ái Lan phấn khích . Nàng rùng mình , vượt nhanh qua mặt đường ẩm ướt rồi dừng lại bên chiếc Chevrolet .
        Nàng tìm chìa khóa xe trong sắc tay . Mở cửa xe , ném cái hộp trên băng ghế trước khi ngồi vào tay lái .
         Nỗi chán mệt tan biến , nàng có vẽ hăm hở muốn gặp ông Phúc , không hẵn vì cái hộp mà nhất định nàng rất yêu thương Phúc , và nàng dư biết Phúc cũng quá yêu nàng .
        Ông Phúc không bao giờ cười cợt nét xấu xí của nàng như chưa hề nhìn thấy .
         . . . . Ái Lan nổ máy xe . Nàng thử cầm hộp lên thấy nặng hơn bình thường , nhưng điều nhỏ nhen nầy chẳng liên quan gì đến nàng . Tự Phúc sẽ mở ra xem và giải đáp thắc mắc . . .
       Chiếc Chevrolet lăn bánh , trải dài trên con đường thẳng tới Bảo Tàng Whitney . Rồi Ái Lan tiếp đến đại lộ Christopher , dừng bánh cách tòa nhà Highway vài trăm thước .
        Bước xuống xe , nàng đưa mắt nhìn lên những cửa sổ tầng 3 . Có ánh đèn lọt ra từ căn phòng của anh Phúc .
        Tay cầm chiếc hộp , Ái Lan vội vả lên cầu thang vì nàng biết rõ thang máy bị hư rồi .
        Trước căn phòng số 86 , nàng hít hơi và lắng nghe , không tiếng động nào cả . Nàng nghỉ rằng do anh Phúc buồn ngủ trong lúc chờ đợi nàng nên đã thiếp đi .
        Lấy chiếc chìa khóa mà anh ta đã giao cho nàng mở cửa không gây tiếng động , bước vô phòng . Nhìn thấy chai wisky mở nắp , nàng lắc đầu mỉm cười .
        Anh Phúc có thói quen để chai rượu mở nắp .
        Nàng luôn mỉm cười thẳng vô trong . Rồi thì bất ngờ nàng thấy ớn lạnh kêu thất thanh .
      _ Anh Phúc !
        Anh ta kìa, nằm phơi lưng , mắt mở to . Khi té ngả xuống , áo veston sút nút banh ra lộ rõ chiếc sơ-mi thấm đậm màu đỏ máu vùng trái tim .
        Ái Lan run rẩy .
        Nhẹ nhàng , cẩn thận , nàng bước tới gần xác chết , xem xét thêm .
        Nỗi kinh hoàng chìm đắm Ái Lan .
        Nàng buông rơi cái hộp trên sàn nhà , tiếng kêu lạ tai .
        Tại sao tiếng kêu lạ thường ?
        Thần kinh Ái Lan bắt đầu tìm hiểu . Nàng ngồi xuống nhặt lại cái hộp , gở bỏ giấy gói bên ngoài dán bằng những miếng băng keo , bao bọc cái hộp cạc tông dày bình thường .
        Nàng mở nắp hộp thấy một món đồ lóe sáng .
        Ngạc nhiên , nàng cầm nó lên , nặng và tự động .
        Tại sao ? Tại sao ?
        Hết thẩy những thứ nầy nghĩa là gì  ?
        Và anh Phúc đã chết vì bị ám sát ? . . .
        Nàng nghỉ đến Phúc bị rơi vào cạm bẩy ghê tởm của bọn người tàn ác kinh khiếp , có mặt khắp nơi trong xã hội đen .
         Ném cái hộp và khẩu súng lên giường, nàng hạ thấp cổ áo mạn tô , ngửi thấy trong không khí mùi cháy khói súng .
        Nỗi sợ hãi làm teo bao tử và con tim đập loạn nhịp liên hồi ,
        Anh Phúc đã chết .
        Vì sao ? Vì sao ?
        Câu hỏi như làn sóng  dồn dập mà không sao giải đáp được .
        Thình lình , Ái Lan chắc chắn nghe được những bước chân ngoài hành lang . Những bước chân chầm chậm , nhẹ nhàng  và thận trọng .. .
         Nàng phản ứng tức khắc , chộp lấy cây súng chỉa mủi về phía cửa .
         Trễ rồi !
         Người đàn ông nhìn soi mói vào mặt Ái Lan cách kỳ lạ . Dưới chiếc nón nĩ rộng vành, ánh mắt anh ta sắc lạnh cương quyết .
        Khoát ngoài chiếc áo tơi có đính thắt lưng và đôi chân vững chải .
      _ Này cô đừng nên đùa giỡn với món đồ đó !
        Ông ta cười nhưng không gợn chút nào sự khôi hài .
        Hai người Cảnh Sát đứng sau , nòng súng 38 trên tay chỉa vô trong .
       Ông ta chìa bàn tay , búng <tách> ngón tay to bè , ngắn ngủn .
     _ Hãy trao tôi vật nổ chết người kia , cô gái !
        Nàng vâng lời .
     _ Cô biết điều đó . Cô tên là gì ?
     _ Ái Lan .
     _ Tôi là Cảnh Sát Trưởng Lê Bách . Tôi phải bắt cô .
                 21 - 6 - 17

Thứ Năm, 15 tháng 6, 2017

B Í    M Ậ T    _     B Ậ T    M Í
   
 Trong phòng tắm , KIM mặc vào chiếc áo ngủ Py-ja-ma khá giống thời nữ sinh , Kim chẳng còn cái nào khác .
       Lúc Kim bước vô thì chú LUC thức dậy rồi , chú nay 56 tuổi , đang hút thuốc , mặt quay vè hướng cửa sổ .
       Kim trườn ngay lên giường nằm sát bên chú . Chú lặng lẽ đưa một bàn tay ra nắm lấy tay Mỹ .
      Kim rùng mình rên lên hồi hộp 
   _ Vất bỏ cái áo ngủ đó đi em bé . Ngốc ơi , em sẽ làm nó nhăn nhúm hết mà thôi . Một đêm như vầy mà em sợ lạnh sao ? Hay em bị bệnh ?
       Ôm Kim trong vòng tay với động tác nhẹ nhàng cẩn thận , chú lột áo Py-ja-ma ra rồi ném nó thành một đống trên nền nhà .
        Và chính Kim cũng lột chú ra như thế .
       Chú thích thú mỉm cười hết sức êm dịu . . . Mỗi cử chỉ của chú đều dịu dàng khó thể tin được .
        Thật lặng lẽ , chú ôm Kim hôn từ bờ vai đến môi miệng rồi nói .
      _ Em có mùi thơm trinh nữ . Có thích ở phòng ngủ nầy không ? Nếu không , mình có quyền lựa chọn .  Ở Can -nes nhé , sẽ thú vị hơn .
         Kim đáp .
      _ Ờ . . . Vâng .
         Một giọng noi thật lạ lẫm bâng quơ vì thâm tâm Kim chỉ cầu mong được sống trọn vẹn đến sáng mai thôi . Nhưng bỗng nhiên chú nhích ra một tí rồi úp bàn tay lên giữa háng Kim ve vuốt và run run ôm ghì mơn trớn Kim .
         Kim hôn vào cổ , vào cằm , bất cứ nơi nào đụng chạm trong bóng tối lờ mờ từ ngoài bầu trời nhìn qua  khung cửa sổ ..
         Cuối cùng chú xoạc hai chân vào giữa cặp đùi Kim . Kim vòng tay ôm ghì lưng chú . Cả hai cùng hít thở chung một nhịp điệu .
         Rồi thì Kim chơi vơi không còn nhìn thấy chú ấy đâu nữa , không nhìn thấy bầu trời thành phố Cannes  .
        Kim chết mất rồi . Kim sẽ chết và Kim không sao chết được nhưng Kim ngây ngất mê man . . .
        Mọi việc còn lại sau cùng là sự trống rỗng . Kim mãi không hiểu gì cả .
       Khi cả hai buông rời nhau ra , chú Luc mở mắt nhìn Kim và mỉm cười .
       Kim chợp mắt ngủ ngay gối đầu lên cánh tay của chú . . .
                                  16 - 6 - 2017
                              22 - 5 - Đinh Dậu

Thứ Hai, 12 tháng 6, 2017

Nhạc múa

C Ấ Y      T R Ồ N G

Lúa khoai ta cấy trồng
Sườn non cho đến bờ sông
Áo cơm ta ấm lòng
Thay lúa ta trồng bông
Rồi thêm phân tốt màu
Cuốc sâu cho nặng cành
Ngày đêm quen nắng mưa
Thâu canh rồi quảng canh
Anh chị em ơi
Chúng ta góp muôn bàn tay
Gắng sức trồng
Sướng vui rồi đây có ngày . . .
                  Nguyễn Lâm
                 13 - 6 - 2017
             19 - 5 - Đinh Dậu

Chủ Nhật, 11 tháng 6, 2017

Truyện Trinh thám

      R Ẽ      M Ạ T

     Chương 1
Như con thú chồm mình tới trước , chiếc xe hơi màu đen dài mà thấp , lăn mình dọc theo lề đường rồi nhẹ nhàng ngừng lại .
     Mới đầu , người đàn ông cầm tay lái ngồi im bất động , quan sát con đường vắng tanh kéo dài qua bên phải giữa những ngôi nhà mặt tiền đen đúa .
     Xa xa một màu hồng chan hòa đèn nê-ông nhấp nháy .
     Một cơn mưa nhỏ lâm râm làm trơn ướt mặt đường nhựa . Mưa tạo thành các quầng sáng mờ đục hình cầu quanh các cột đèn .
      Người đàn ông thở mạnh .  xỏ thêm đôi bao tay , bước xuống , hắn đóng lại cửa xe êm ru . Bằng bước chân nhanh nhẹn , hắn xuyên qua hành lang một tòa nhà liên kế mới tinh cao ba tầng .
      Lên cầu thang , hắn vịnh bằng tay phải , băng qua hành lang dài mờ tối .
      Bây giờ , hắn không còn gấp gáp nữa .
      Hắn tự hỏi làm sao tốt nhất ? Nhiệm vụ của hắn thật là giản đơn . Làm sao cũng được miễn đạt mục đích .
      Đối diện với cánh cửa bên trên có ghi con số 86 , hắn dừng lại , kéo cổ áo khoác xanh nhạt lên , thêm khăn choàng cổ .
      Hắn có khuôn mặt khá tròn , đôi mắt đen _ dịu dàng và suy tư .
      Sau cái thở dài , hắn gỏ cửa và kiên nhẫn chờ đợi . . .
      Ngay khi hắn nghe tiếng chân ngập ngừng và êm ái , bộ dạng hắn ta thay đổi .
       Trong khi điều lo lắng xuất hiện trong ánh mắt , sắc mặt hắn cũng đổi thay và nhịp thở hắn trở nên gấp rút .
       _ Ái Lan ? Giọng hỏi đè nén sau tiếng gỏ cửa .
       _ Không ! Người đàn ông trả lời . Hãy mở cửa ra ông Phúc . Tôi có chuyện chính xác nói với ông . Tôi . . .
       _ Ông là ai ?
       _ Hoa Vinh . Nhưng mà tên tôi không quan trọng gì . Ông phải theo tôi , ông Phúc . Cô Ái Lan đã bị thương tích trong một vụ tai nạn .
       _ Sao ?, ông Phúc xuất hiện nơi ngạch cửa 
          Thình lình cửa mở . Đang mặc bộ Py-ja-ma , còn áo choàng ngủ vắt vai , tóc tai hung đỏ , dựng đứng rối bù , ông Phúc xuất hiện nơi ngạch cửa . 
          Đôi môi rung rẩy lắp bắp .
       _ Gì . . . ông nói gì .?
       _ Cô Ái Lan bị té lộn nhào vì người Tài x61 quá vung dở khi cô ta vừa ra khỏi Nhà hàng Che-ro-kee , Hoa Vinh giải thích bằng giọng điệu buồn bã .
        Tôi nhận thấy trong mớ quần áo và nghe tiếng va chạm . Ái Lan la lên đau đớn . Tôi vội vàng . . .
         Ông Phúc ngắt lời .
      _ Cô ta đã chết ?
      _ Không . Tôi bảo dảm với ông , trước khi được xe cứu thương chở đi Bệnh viện , cô ta đã bật ra tiếng gọi ông . Tôi bước đến bên cô và nhất định tôi đã ghi được tên và địa chỉ nhà ông .
         Khéo léo ông Phúc vuốt ngược mái tóc muối tiêu ra sau .
       _ Cám ơn đến báo tin . Ông Hoa Vinh , mời ông vào . . .
      _ Đừng quá đau buồn , ông Phúc . Tuy gảy hai xương đúi  nhưng sự băng bó, xếp nối rất dễ dàng ông à .
     _  Có gì khác nữa không ?
     _ Vết thương nhỏ phía dưới trái cổ .
        Ông Phúc xanh mặt , hoảng hốt la lên 
     _ Thật là nguy hiểm .
        Hoa Vinh đáp .
     _ Chỉ va chạm nhẹ thôi .
        Hai bàn tay ông Phúc siết chặt .
     _ Còn tên Tài xế khốn kiếp ? Bắt được nó không ?
        Hoa Vinh trả lời .
     _ Vô phúc là không . Hắn đã nhanh chân trốn mất . Ông thay đồ đi chứ !
       Ông Phúc nghe lời . Ông ném đi cái áo choàng ngủ . Cởi ra bộ Py-ja-ma , phô bày khung ngực lép kẹp , xương xẩu nhô cao .
       Cạnh bên lò sy7o73i , ông ta lấy trên bàn một chai wisky . Ngay miệng chai , ông nốc ừng ực những hớp rượu nguyên chất , gây ra trận ho dài sặc sụa .
      _ Xin lỗi ông Hoa Vinh , tôi cần có rượu .
      _ Tôi biết mà .
         Hai gò má ông Phúc ửng hồng lên . Gần như chạy vô phòng , Hoa Vinh dấu hai tay vô túi áo khoác .
      _ Tôi hy vọng Cảnh Sát sẽ điều tra ra manh mối .
      _ Có ai ghi lại được số xe không ?
      _ Tôi không biết . Giờ đó trong đêm khuya khách qua đường rất hiếm . Nhưng Cảnh Sát sẽ thực hiện truy tìm .
         Ông Phúc cười gằn .
      _ Cảnh Sát ! Một lũ ăn hại .
          Cài áo sơ mi , ông Phúc loay hoay rồi cũng xỏ chân vào hai ống quần .
         Điều sợ hãi dày vò tim ông .
         Bởi vì bây giờ ông mới cảm thấy Á Lan rất cần đến giúp đở của ông . Giờ  đây nàng đang bị hiểm nguy tính mạng , còn ông thì rung rẩy vì nàng .
         Hoa Vinh đang quan sát ông , sự hiền lành và nỗi buồn tràn lan trên gương mặt người đàn ông gầy còm .
       Trong khoảnh khoắc , Hoa Vinh nhìn lướt qua giường ngủ . Mấy tờ báo bị đẩy nằm cuối giường . Mùi thuốc lá phảng phất trong phòng . Tấm drap ẩm ướt . Hoa Vinh cũng ngửi được mùi nước hoa nhẹ nhàng của phụ nữ lan tỏa khắp phòng .
         Điều cảm nhận đó khiến Hoa Vinh cười thầm trong bụng .
       _ Tuy đầu óc căng thẳng , ông Phúc thắt cà-vạt .
       _ Tôi là tên chủ nhà đáng thương hại . Nếu anh muốn uống thư gì đó thì có quán rượu , giải khát nằm bên trái kia .
       _ Tôi không khát .
         Hoa Vinh chộp áo vết-tông giúp ông Phúc mặc vào .
       _ Trước khi đi với ông . Tôi muốn gọi điện thoại đến Bệnh viện . . .
      _  Vô ích thôi . Điều đó chỉ làm mất  thì giờ .
          Hoa Vinh chớp mắt .
      _ Không nên căng thẳng tinh thần quá ông Phúc .
         Hoa Vinh đưa tay trái lên xoa bóp cánh tay trên cho ông Phúc ..
      _ Hãy chải tóc sơ qua đi ông . Đầu tóc ông giống như con nhím bù xù .
Tôi tin rằng cô Ái Lan sẽ mất vui khi thấy ông như vậy . Can đảm lên ông bạn già .
         Ông phúc bước sang buồng tắm , tạt nước lạnh lên bộ mặt đầy râu rồi cạo ., . .
         Hoa Vinh chờ đợi . Cầm trong tay mặt cây  súng hảm thanh .
         Phúc điếng hồn , hàm dưới ông xệ xuống . Dưới chân ông ta rung cả cặp giò .
        _ Cái gì vậy ?
          Hoa Vinh mỉm cười hồn hậu , lần nữa , anh ta hít sâu vào , nói .
        _ Tất nhiên đây chỉ là một vở kịch làm ông ngạc nhiên . . .
        _ Nghĩa là sao ? Ông có ngốc hay nghếch gì nữa không ?
           Không . Hoa Vinh không phải là kẻ ngu . Từ lúc anh ta thâm nhập tòa nhà nầy ., chưa bao giờ dám đùa giởn . Hơn nữa , anh tự hứa ra đòn kết thúc sao cho nhanh gọn .
          Phúc liều lĩnh bước lên một bước phía trước .
        _ Đứng im !
          Người đàn ông quấn khăn quàng cổ ra lệnh .
       _ Nếu tao bắn vở toác bụng mầy ra thì mầy làm thân chó dại . Còn như tao nổ một viên ngay tim , mầy sẽ không còn phút giây nào nhìn thấy người yêu Ái Lan . . .
       _ Nhưng . . .mà . . . Ái Lan . . .
        Ông Phúc gào lên !
       _ Cô Ái Lan vẫn hoàn toàn mạnh khỏe bình an nơi nhà cô ta ở . . .
          Nhiều nếp nhăn vui thích xuất hiện khóe mắt Hoa Vinh .
       _ Ở nhà xác Bệnh viện chứ gì .
         Ông Phúc chỉnh sửa và cảm thấy lạnh toát toàn thân .
         Ngay lúc đó , một viên đạn bắn tới đẩy ông thoái lui . Rồi đổ sụp té nhào trên nền nhà . Cơ thể vặn vẹo uốn éo rướn lên rồi mềm nhủng .
      _ Lạy trời !
        Hoa Vinh thầm nhủ khi nhét vũ khí vào túi .
        Lẳng lặng Hoa Vinh xoay nửa người rời khỏi căn phòng , vượt qua hành lang ra ngoài .
        Niềm thích thú lâng lâng bay bổng . .

Thứ Ba, 6 tháng 6, 2017

T Ì N H        X Ư A
    ( Đời là thế-  C ést la vie - It is life )

    ... Hơn hai mươi năm như chỉ vài cái chớp mắt, nhưng sự tàn phá của nó với Sơn hơi quá tay . 
        Hai người đứng lặng nhìn nhau ở phòng khách ..
         Thật lâu rồi Sơn khẻ nói :
     _ Anh luôn nghỉ về em .
        Thụy muốn nín thở , người run nhẹ . 
     _ Em còn đẹp quá . Anh biết em ở đây từ lâu rồi , muốn đến thăm nhưng không có việc gì nên cũng hơi ngại . . .
        Anh biết em đã có chồng con và đang sống hạnh phúc . . .
         Hôm nay anh đến đây có việc nầy . . .
        Tim Thụy đập thình thịch trong lồng ngực ..
      _ Con gái anh lấy chồng . Anh muốn mời gia đình em đến chung vui với cháu .
         Sơn đưa ra chiếc Thiệp nời đám cưới  .
        Thụy thở ra nhè nhẹ cầm lấy . Họ nói chuyện với nhau vài câu nữa rồi Sơn ra về .
         Thụy tiển Sơn ra đến cửa rồi đi vào nhà ,, Vừa đi vừa vuốt ngực ..
         Nàng gọi Diện thoại ngay cho Mai  :
       _ Mầy biết không , ông Sơn mới đến nhà tao , làm tao hết hồn ,
       _ Trời đất ! Nối lại tình xưa ?
       _ Không ! Tình gì nữa mà tình . Ông ấy bây giờ thấy ghê lắm . Giống mấy cha xe ôm .
       _ Vậy chớ sao mầy hết hồn ?
       _ Tao sợ ổng mượn tiền . Ổng mượn chẳng lẻ không cho . Rồi biết chừng nào mới trả .?
          Hai người bạn cùng cười thoải mái .
                    07 - 6 - 2017
              ( 13 - 5 - Đinh Dậu )

Thứ Bảy, 3 tháng 6, 2017

         NGƯỜI YÊU CŨ RỦ LÀ ĐẾN

         Reng . . . reng . . . reng . . .
      _ Ai vậy ?
      _ Sơn đây mà Mai !
      _ Sơn nào vậy ca ?
      _ Là bạn của Thụy ngày xưa đó .
      _ À . . . Chào anh Sơn . Anh khỏe không ?
         Lâu ghê không gặp anh .
     _ Thụy không nói gì với Mai à ?
     _ Chưa nói . Nghe tin anh lập gia đình lâu rồi hén .
    _ Phải . Nhưng giờ sô-lô rồi .
    _ Ủa ! Sao vậy ? Gặp người tình xưa nên ly hôn vợ à ?
    _ Làm gì bất lương vậy ?
    _ Chớ sao ?
    _ Vợ và con mình từ Saigon về Huế bị tai nạn giao thông mất tại Bệnh viện 3 tháng rồi . Cả chiếc xe 24 hành khách đều tử nạn . . .
    _ Rồi sao ?
    _ Mình không còn gì ràng buộc , bán víu ở Huế nữa nên vô Saigon .
    _ Anh gặp Thụy nay có chồng con rồi . Thấy sao ?
    _ Thụy vẫn đẹp thu hút . Mình thật sự rung động như ngày xưa .. .
    _ Thụy có biết anh bây giờ đơn độc ?
    _ Mình chưa kịp nói chuyện đó ra . . .
    _ Thế , cái Thiệp Cưới anh mời vợ chồng Thụy đi uống ly rượu chung vui là nghĩa gì ?
    _ Là cái cớ để tiếp cận Thụy . Vậy mà nảy giờ Mai nói Thụy chưa điện thoại cho Mai .. . 
       Thôi nhé . Để anh tới nhà em nói chuyện nhiều hơn .
    _ Á . . . Đừng ! Đừng tới nhà em . Mình tới chỗ khác đi , tiện hơn .
    _ Em muốn ở đâu ?
    _ Anh còn nhớ cái quán cóc ở Ngã Sáu mà hồi xưa bọn mình thường hay kéo nhau tới đó rù rì rũ rĩ . . .
                 -oOo-
      Mai cũng đã lập gia đình sau Thụy không bao lâu . Chồng Mai thật hiền lành rất  mực yêu thương vợ . Mặc dù trước cưới , hai người không ai quen biết ai .
      Cứ ngày lại tháng qua đến năm tàn mà Mai vẫn đơn lẻ đi về vô tư làm Ba Má Mai vô cùng sốt ruột .
       Biết vậy , Mai lại lí lắc pha trò < ba má khỏi lo cho con . Con tuy không đẹp gì hơn ai , nhưng chỉ cần một tiếng Ừ là có ngay một anh chàng mừng rỡ đến đây cúi lạy ba má xin làm rễ .>
       . . . Phải nhờ cậy bà con xa gần truy lùng mãi , rốt  cuộc người ta cũng dẩn đến ra mắt Mai , anh chàng hiền như cục đất .
       Không hút thuốc , không uống rượu , bạc bài . . ..
      Anh ta cao ráo , trắng trẻo , đẹp trai , có  cái cười nhếch mép nửa miệng đầy vẽ kiêu ngạo nhưng lại quyến rủ mê hồn bất cứ cô gái nào gặp lần đầu .
      Chắc chắn có cả tá cô gái đẹp chạy theo anh ta và tranh nhau xin làm người nâng khăn sửa túi . . .
       Thế mà anh ta không lấy người yêu mà lại vui vẻ theo người mai mối đến gặp Mai và cưới Mai làm vợ .
       Mai làm vợ anh ta rất tròn bổn phận .
        Tuy nhiên trong tâm hồn Mai chưa nghe chút nào rung cảm tình yêu đối với chồng .
        Là bạn thân nhất của Thụy cho nên lần đầu tiên và những lần hẹn hò sau đó với Sơn , lần nào Thụy cũng kéo Mai theo kè kè bên . Làm như thiếu vắng Mai thì Thụy bị Sơn nuốt sống vậy .
       Hình dáng sáng đèn ăn khách của Sơn cũng làm trái tim Mai thổn thức . . . thầm yêu trộm nhớ _ tơ tưởng mất ngủ nhiều đêm .
        Cặp tình nhân Thụy _ Sơn quá lý tưởng , tươi đẹp hạnh phúc , lại là bạn thân của mình nên Mai không có chỗ nào để thể hiện tình cảm với Sơn . . .
        Quán ăn giải khát của chị Sáu Hía vẫn còn đó y nguyên như cách nay chục năm .
        Chị Sáu Hía mới ngoài < băm > còn tr3 đẹp , nhưng gia dặn trong buôn bán chiều chuộng khách hàng .
       Là bà chủ kiêm Tiếp viên bưng bê đồ ăn thức uống , kiêm cả pha chế . . . mặc dầu còn có một cô bé giúp việc nước da ngâm ngâm người Campuchia siêng năng .
        Bà Chủ là một bông hoa duyên dáng hấp dẩn làn rung rinh nhiều trái tim hào hoa trang lứa của Bà .
       Khách muốn ngồi bên trong cho kín đáo thì có bốn bàn . Khách thích mát mẻ với những ngọn gió thoảng qua thì ngồi ngoài cũng có bốn bàn cách nhau bằng những chậu cau-kiển xanh tươi khá ăn ý .
      _ Ôi hoa kề vai thơm ngát mái đầu 
         Đêm nào nghe bước mộng trôi mau 
         Gió ơi ! Gởi gió lời tâm niệm
         Và nguyện muôn chiều ta có nhau . . .
    Nhạc trử tình lãng mạn nhẹ nhàng bay ra từ loa trong góc quán làm mê say lòng người .. .
     Mai vừa chạy xe tới đã thấy Sơn ngồi chờ sẵn tại bàn ngoài sân .
      _ Anh chờ em có lâu không ?
      _ Mới một thế kỷ hà .
      _ Xí . . . Em trễ có mười  phút mà ...
      _ Với anh , chờ em trễ mười phút là một thế kỷ .
     Mai đính chánh .
      _ Em đâu phải là Thụy .
      Mai vừa ngồi vào ghế kế bên Sơn thì Sơn đã quàng tay ôm hôn Mai . Mai rung rung đón nhận cái hôn của Sơn không chút nào phản kháng , mặc dù có chồng ở nhà .
       Tình yêu cũ với Sơn bừng sống lại . . .
                     10 - 6 - 2017
                     16 - 5 - Đinh Dậu 
  

Nhạc múa
ƯƠM   TƠ   TẰM

     Ươm tơ tằm . Ta kéo tơ dệt  áo
     Bao mối tơ tươi màu 
     Thắm tươi rạt rào , ước ao
     Bao mối tơ tươi màu
     Rực rỡ muôn màu
     Cất tiếng hát _  Tay quay nhanh
     Ta đấu tranh xây đời 
     Tươi đẹp ngàn năm ..

        Tác giả  NGUYỄN LÂM
                04 - 06 - 2017
        Mùng 10 - 5 - Đinh DẬU