Thứ Ba, 28 tháng 2, 2017

          YÊU   VÔ   CÙNG

Yêu người ta  - yêu vô cùng
Ngờ đâu người đã sang sông mật rồi
Còn tôi ở lại với tôi
Với cay đắng , với cả trời thương đau
Buồng tim nhỏ kín tơ sầu
Mà con nhện đã bốn mùa giăng tơ
Giờ tôi tuyên án tội đồ
Phạt trăm năm - trọn cuộc đời nhớ thương .
                      01 - 3 - 2017

4 nhận xét:

  1. Người ơi sao vội sang sông
    Để anh cay đắng lệ lòng tuôn rơi
    Buồng tim đau nhói người ơi
    Lời thương anh khắc một đời không quên...

    Trả lờiXóa
  2. Ngọc Dung em đẹp não nùng
    Gặp em , anh nhớ vô cùng Dung ơi !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Vụ gì nghe lạ ta ơi
      Sao lại có nhớ trong lời thơ ca?

      Xóa
  3. Nhớ em nhớ cả núi rừng
    Thương em thương cả từng lời nói ra ,

    Trả lờiXóa