Thứ Tư, 2 tháng 8, 2017

BUỒN     NGÀN     NĂM

     1.- Cô giáo LAN

      "Thấy"mình lúc đó chừng mười tám năm sanh .
       Tuấn đang cầm vài cuốn sách vỡ đi học chung với mấy đứa bạn cùng lớp . . 
        Không biết học lớp mấy , trường nào , nhưng biết là trường học nằm trong thành phố đông người .. . .
        Bỗng có đứa con gái từ trong trường đi ra báo tin :
     _ Cô Lan hôm nay không đến lớp tụi bây ơi !
     _ Sao vậy ?
        Đứa con gái là nữ sinh cùng lớp chúng tôi . Nó nhăn mặt :
     _ Ai biết ! Ôi trời ơi ! Cái cô Lan nầy bịnh hà rầm mà.!
     _ Vậy thì về . . .
        Một đứa nói , rồi một đứa ra ý :
     _ Không có ai dạy thế à ?
        Cô nữ sinh lại lên tiếng , mắt nheo nheo :
     _ Thế làm gì ? Về còn sướng hơn . Cứ làm như tụi bây ham học lắm à . . .
        Có nhiều giọng cười khúc khíc rộ lên .. . . rồi tan ra , kéo nhau về mỗi phía . .
        Tuấn và hai thằng bạn khác băng qua đường , đi ngược về hướng bến xe , rộn rịp xe cộ .
        Tuấn thấy mình cùng hai đứa bạn đang đi trên con đường làng vắng hoe. . .
        Bỗng nhiên hai đứa bạn đi chung không biết tan biến nơi đâu , còn lại mình Tuấn bước đi . . . phía xa xa là những vuông tre xanh . . . nhà dân không thấy cái nào  . . .
        Không mặt trời . Không ánh nắng . Khí hậu mát dịu . . . Trong đầu tôi tự nhiên lóe ra ý định đến nhà thăm cô gáo Lan .
        Cô Lan năm nay chừng hăm tám , rất xinh đẹp . Vui buồn , cười khóc gì cũng đẹp .
       Khuôn mặt thanh tú , dễ thương , thu hút . . . nước da trắng hồng . . . nhưng nhìn cô luôn luôn thấy dáng " buồn ngàn năm " .
       Vừa có tâm ý thoáng qua thì ngôi nhà ngói bề thế , tường gạch cô giáo Lan đã sừng sững trước mặt . 
        Lạ thật !
        Tuấn bước vào nhà . Bên trong hoàn toàn yên lặng . Cô giáo Lan đang nằm trên võng xếp phía bên vách trái .
         Cách đó là bàn thờ , mấy cây nhang sắp tàn trong lư hương ngun ngút khói lãng đãng vờn trước khung hình " Thầy " nghiêm nghị nhìn vào không gian hư vô .. . .
         Nghe đâu " Thầy " là chú  rễ chết ngay trong chiếc xe Hoa , do một tai nạn giao thông va chạm cực mạnh bên hông xe chỗ " Thầy " ngồi và huyền diệu thay cô dâu Lan vẫn bình an vô sự , không bị một vết trầy xước nào . . .
          Chưa nếm tí xíu về đêm Tân Hôn . Không biết chút nào về hương vị , giây phút đầu tiên nôn nao làm vợ .. .  Cô Lan như chết đi sống lại nhiều lần .
          Cô vật vã khóc đến sưng vù cặp mắt , thê lương trong màu áo trắng cô Dâu , trong màu áo trắng tang chế . . .
          . . . . . . . . . . . . . . 
          Võng không đong đưa , có nghĩa là cô Lan mơ màng . . . Tuấn quỳ nhẹ xuống kế bên , rụt rè đưa tay sờ trán cô hâm hấp nóng .
           Tuấn kêu khẽ : 
        _ Cô . . . cô khõe không ?
          Nhưng cô Lan vẫn nằm im , bất động . thiêm thiếp . . .
          Tự nhiên một niềm thương rào rạt dâng lên , không kềm chế được , Tuấn cầm tay cô đưa lên môi hôn .
          Một tiếng quát vang như sấm sét trong mưa , bóng " Thầy " hùng dũng bước ra từ tấm hình trên bàn thờ .
          Thầy trợn mắt nhìn Tuấn :
       _ Ra mau ! Ra ngoài nhà tao mau đi , thằng khốn kiếp . Đi cho khuất mắt tao . . . Không thì mầy chết . . . Tao bóp đầu mầy chết !
         Tuấn giật mình hoãng sợ . Tiếng quát lớn cũng đánh thức cô Lan choàng dậy .
         Cô dụi mắt ngó Tuấn và nhìn lên bàn thờ . Trên đó vẫn lặng im , nghiêm trang . . . Hình bóng " Thầy " vẫn nằm trong khuông kiếng , đôi mắt vẫn xa xăm nhìn vào hư không . . .
       _ Em một mình đến thăm cô à ? 
         Giọng Tuấn rung rung đáp :
       _ Thưa cô . . . vâng !
         Cô Lan chép miệng trầm ngâm một chút rồi đứng lên . Tay lùa sơ mái tóc ngắn , hất về phía sau .
       _ Thôi , mình ra ngoài sân cho mát nghen em .
         Đứng với cô trước sân , nhìn trời mây sáng trong lành , Tuấn lấy lại tinh thần bình an , hết phần rung sợ .
       _ Cô bệnh ra sao ?  Có đi dốc-tờ không cô ?
          Lắc đầu nhẹ , cô Lan khẽ khàng :
       _ Không . Không có ai chữa hết bệnh cô đâu em . Tại vì . . . cô đâu có bệnh .
         Dứt lời , cô Lan cười gượng gạo mà vẫn đẹp kỳ diệu .
         . . .  Lại thấy cô Lan và Tuấn đi dạo trên bờ ruộng .những vuông ruộng khô gốc rạ , không thấy trồng thứ chi . 
         Đi hết bờ ruộng nầy sang bờ ruộng khác , hai người đều làm thinh . Không trò chuyện câu nào . . . rồi quay về ngôi nhà cô Lan .

                  Ba - 8 - 2017
       12 - 6 - Nhuần . Đinh Dậu

2 nhận xét:

  1. Tình yêu học trò thật kỳ lạ . Tôi hồi xưa mớ học lớp 2 nhưng đã yêu cô giáo . Biết rằng tình yêu ấy thật lãng mạn không đi đến đâu .

    Trả lờiXóa
  2. Tuấn cũng yêu cô Lan như tôi yêu cô giáo Hồng đứng lớp tôi .

    Trả lờiXóa