189.- NGƯỜI ĐẸP TÊN HƯƠNG
Lần nào coi kiếng , nhìn vào cái thẹo như một cai hang thăm thăm .
Không nhìn bằng măt nữa , nhưng Hương thấy gương mặt mình không đôi , kể từ năm hai mười tám tuôi .
Cái năm bồng bột dại khờ , tin chêt tin sống lời hứa vu vơ của anh chàng Thư sinh trắng tinh như cục bột .
Để rồi anh chàng im ru làm đám cưới .
Cưới người ta chớ không phải cưới Hương đâu .
Luc đó Hương nghi , thất tình là khỉ khô gì chứ .
Ba bữa , Hương sẽ quên sạch cho coi ..
Nhưng mười tháng trôi qua , rể của nỗi thất vọng bám lòng chặt như gốc đa bờ sông trước nhà , sóng đánh quanh năm đất lở rần rần , chỗ cây đứng vẫn không ăn thua ., cây cứ cao , cứ xanh , cứ lớn .
Ngày Hương đi ngang nhà " cục bột " thấy " cục bột cha " bồng " cục bột con " ru câu :
_ Người đi thì đã đi rồi ,
Cây đa đứng đợi chi đời buồn hiu .
Hương vừa buồn mà vừa tức , vừa giận mà vừa đau .
Khóc không thành tiếng . . .
Thư Năm
10 - 08 - 2018
29 - 06 - Mậu Tuất
Thương hoài ngàn năm .
Trả lờiXóa