Thứ Sáu, 23 tháng 6, 2017

Truyện Trinh thám

          Á  I       L  A  N

      Chương 3

      Các Nhiếp ảnh gia của Tư pháp vừa rời . . .
      Trong khi đó , người Thầy thuốc hoàn tất việc xét nghiệm . Những cô Y tá đứng chờ đợi có vẻ buồn ngủ .
      . . . Trong Văn phòng , trông nom bởi hai người Cảnh Sát , Ái Lan ngồi lọt thỏm trên chiếc ghế bành da màu hung .
       Nàng tỏ ra kiệt lực với những nếp nhăn ở khóe môi .
       Người Thầy thuốc kêu .
     _ Lê Bách !
       Ông Thanh tra tiếp lời , mất kiên nhẫn .
     _ Gì thế , anh Minh Hiếu ?
     _ Viên đạn trong tim . Bắn cách vài bước chân .
        Tôi để ý không có dấu vết phỏng trên quần áo .của người chết . Ông ta không có thời giờ để đau khỗ . Sau đấy , chúng ta sẽ thấy tại khám nghiệm tử thi . Dù  sao các bô phận cơ thể đều lạnh hết .
     _ Tốt ! Các bạn đã biết rõ ràng tường tận .
     _ Tôi sẽ gặp lại anh buổi trưa .
     _ Được rồi . Minh Hiếu . Tạm biệt .
        Lê Bách trở lại bên cạnh Ái Lan . Sau khi ra lệnh cho hai Cảnh Sát ra ngoài hành lang chờ đợi , Lê Bách còn lại một mình với cô gái trẻ .
        Tuy nàng xấu xí trên gương mặt , Lê Bách không tìm thấy ở cô có gì đáng quan tâm mà có thể trong tầm nhìn sâu thẳm thí cái đẹp nằm trên cơ thể nở nang thu hút . . .
        Vào thời điểm đó , Ái Lan thật thu hút Lê Bách .
      _ Cô nói lại rõ ràng  hơn một chút , được không ?
        Lê Bách đề xuất .
     _ Tôi không hề giết anh Phúc . Tôi không ở đó khi anh Phúc bị bắn chết . Tôi xin thề đấy là sự thật .
     _ Lúc ấy cô ở đâu ?
       Ái Lan trả lời không chút do dự .
     _ Nhà tôi ! Tôi ở chung cư 727 đường West Houton . Khu dưới Mã Nhật Tân , cũng gần đây thôi .
    _  Tôi hiểu . Ông Phúc là gì đối với cô ?
    _ Một người bạn tốt .
    _ Lý do cô đến gặp ông Phúc  ?
    _ Chỉ biết là muốn gặp . Tôi không ngủ được . cảm thấy chán nản . . . hàng đêm . Vậy là tôi luôn đến với anh Phúc .
    _ Cô đến phòng ông Phúc lúc mấy giờ ?
    _ Gần 3 giờ rưởi sáng . . .  Vâng , tôi biết rồi . Anh sẽ hỏi tôi sao giờ đó mà còn đi gặp một người đàn ông . Nhưng anh Phúc có thói quen dành cho tôi việc kỳ lạ . Tóm lại , anh Phúc rất vui mừng hạnh phúc khi gặp tôi .
    _ Đấy là người bạn thân thiết nhất ?
        Ái Lan chăm chú nhìn Lê Bách , đáp .
    _ Chắc chắn là vậy .
    _ Tôi thật tình muốn tin cô , cô Ái Lan . Tuy nhiên , thật bất hạnh , câu chuyện kể của cô vụn vặt không liên kết nhau tí nào .
       Nàng nhíu mày .
    _ Tôi không hiểu anh muốn đưa câu chuyện về đâu  ?
    _ Đầu tiên là về khẩu súng , một khẩu súng hảm thanh . Một viên thiếu trong ổ đạn . Tôi tin rằng sẽ tìm thấy viên đạn đó trong tim ông Phúc . . .
    _ Như vãy cũng tin chắc là chính tôi bắn anh Phúc .
        Lê Bách nhè nhẹ gật đầu .
    _ Dồng ý rồi . Không chỉ có thể .  Tại văn phòng trực Cảnh Sát quận , tôi nhận được một cú điện thoại đúng vào thời khắc đó _ 3 giờ 30 phút _ phải chăng đó là sự trùng hợp ngẫu nhiên ?
       Nàng làn thinh . Lê Bách nói tiếp .
    _ Họ báo tin cho tôi rằng ông Phúc đã bị ám sát chết bởi người bạn gái của ông gần đúng vào giờ phút nêu trên . Kẻ thông báo nêu rõ tên của cô và địa chỉ phòng ở của ông Phúc .
       Tôi rất bối rối về tin báo nầy .
        Vì vậy tôi quyết định tự mình đi xem sự thật , để có thể ngăn chặn tội phạm .
       Ai ngờ , tôi gặp cô trong căn phòng kinh hoàng với khẩu súng trên tay .
        Sáng hôm sau , bước vài bước qua Văn phòng làm việc , Lê Bách đứng lặng im giữa phòng .
       Một lần nữa , Lê Bách nhìn Ái Lan .  Hai tay nàng đan nhau ôm gối tỏ ra dễ thương , ngoan hiền .
     _ Nếu đêm đó không có 2 Cảnh Sát đi kèm thì tôi đã có thể thay đổi hoàn cảnh lâm nguy của cô mà tôi vẫn bảo toàn danh dự . . .
        Nàng nhếch nụ cười không vui !
      _ Tôi không hề bắn giết ai trong buổi tối đó cả .
         Tỏ ra kiên nhẫn , không năn nỉ van nài Ái Lan , Lê Bách thay đổi chủ đề , hỏi .
      _ Chiếc xe Chevrolet đậu trước đường là của cô ?
      _ Vâng !
      _ Cô có nghề nghiệp gì không ?
        Nàng nhún vai .

     _ Tôi đan quần áo trẻ em cho hảng Spear .
     _ Như thế cô đủ sống chớ ?
     _ Tôi có tiền riêng sẵn  của tôi . Do Ba Mẹ tôi gởi cho . Người nầy giúp kẻ kia mà . Tôi hầu như không có bất kỳ lo lắng tài chánh .
     _ Cô Ái Lan năm nay nhiêu tuổi ?
    _  Hăm tám tuổi . Tôi không đẹp .
        Những đường nhăn trên mặt Lê Bách giản đi chút đỉnh . Anh ta đến ngồi bên cô gái trẻ Á Lan .
    _ Cô không có đường nét nào đẹp như nàng tiên Á-Rập .
    _ Ý đó là của anh _ Đội Trưởng _ Nhưng tôi thích thú hơn hết là tôi có cặp chân vòng kiềng hơn là cái đầu quá tệ .
    _ Việc ấy không ngăn cản được ông Phúc yêu cô .
       Ái Lan không trả lời . Nàng lo sợ bị gài bẩy .
       Lê Bách giải thích êm dịu .
    _ Nhưng nên nhớ đó là một Cảnh Sát viên và đôi cánh tay sát thủ .
       Lê Bách hỏi .
    _ Ông Phúc làm việc gì ?
       Ái Lan đáp .
    _ Chẳng gì cả . Ông ấy từng làm việc ở miền Bắc , trong một Nghĩa trang . Vì thế ông bị lao phổi . Ông được người ta cấp cho một phòng ở trọ . Và họ cũng cho ông một chỗ ngồi trong các tờ báo Thể thao , viết vài chủ đề trên báo .
     _ Báo nào thế ? Lê Bách hỏi .
     _ Báo Sporting Goutte , Weekly Sport News . . . Anh kiểm chứng được mà...
        Ngoài cô ra , ông Phúc có bạn gái khác không ?
     _  Cũng có thể có . Nhưng tôi không biết cô nào hét . Tôi chỉ mong gặp anh Phúc và chúng tôi chỉ mong gặp nhau . Như anh biết , tôi có nhiều bạn bè . Nhưng họ không quan tâm chúng tôi giao lưu nhau .
        Lê Bách cảm thấy bối rối .
      _ Một thứ tình yêu đơn thuần hả cô Ái Lan ?
      _ Anh cứ gọi theo ý anh muốn _ Đội Trưởng _  Diện mạo tôi ra sao , anh Phúc luôn thấy tôi đẹp . Điều đó với tôi là đủ rồi .
         Lê Bách càng bối rối nhiều hơn . Nếu cô gái nầy đưa anh bằng chứng , đã cho thấy cô là một tài năng lớn .
         Lê Bách hỏi .
       _ Cái gì trong hộp cạc-tông nầy ?
       _ Là cây súng giảm thanh .
          Lần nầy , Lê Bách giật mình .
       _ Khi bước vào căn phòng , tôi nghe cô đánh rơi gói giấy . Có phải là cái hộp đó không ?
       _ Đúng thế !
       _ Cô tìm thấy Hộp giấy nầy ở đâu ?
          Ái Lan bật khóc , cô giấu mặt trong đôi bàn tay của mình  .
       _ Trên . . . trên giường .
       _ Đã mở sẵn và có cây súng bên trong ?
       _ Tôi . . . vâng . . . Ồ ! Đến khi nào anh mới thôi tra tấn tôi ? 
           Tôi đâu có giết anh Phúc . Không bao giờ . Tôi không thể thực hiện việc đó được .
          Lê Bách đở cô gái đứng lên . Nàng sợ hãi nhìn anh ta .
       _ Anh định đưa tôi di đâu ?
       _ Điều cần thiết là tất cả việc nấy phải lập thành Biên Bản cô à .
          Tôi khuyên cô nên thuê ngay một Luật Sư giỏi . Tại Văn phòng tôi sẽ cung cấp cho cô mọi sự dễ dàng để đạt được điều nầy .
                     05 - 7 - 2017


          

2 nhận xét:

  1. Khẩu súng hảm thanh là của Thám Tử Hoa Vinh gởi đến .
    HOA VINH muốn hại Ái Lan cùng chết với ông Phúc .

    Trả lờiXóa
  2. Ai là người có thể điều tra ra chính Hoa Vinh là kẻ bắn chết ông Phúc ?

    Trả lờiXóa