Thứ Bảy, 24 tháng 6, 2017

VẦN    THƠ    CHÍN    RỤNG

Đêm về sương lạnh rung da thịt
Nét mực khô cày giấy trắng tinh
Mẫu thuốc tàn như sao lạc lõng
Ngồi mơ sự nghiệp phí ngày xanh

Ai ôm trăng đục rưng rưng khóc
Cho bóng cây già đổ lá mưa
Hơi toát vào tim hình bóng cũ
Người theo trăng đó đã về chưa ?

Ta lạc dương trần say khói thuốc 
Yêu THƠ nên bỏ xác thân hoang
Để rồi tủi thẹn cùng thiên hạ
Trọn kiếp còn vương chữ muộn màng .

Ai ở phương trời ai có hay
Vần thơ chín rụng giữa đêm nầy
Trái buồn lắng đọng theo men rượu
Giọt khói linh hồn lảo đảo say .

Thôi cả thời gian chết mất rồi 
Mình về vui giữa Nghĩa trang thôi 
Nghĩa trang còn lại bao nhiêu đất 
Xin xót thương giùm thân xác tôi ./.
                  25 - 6 - 2017
          Mùng 2 - 6 Đinh Dậu

1 nhận xét: