Thứ Bảy, 8 tháng 7, 2017

VẠN   ĐÓA   HOA   HỒNG

Lá hồn trôi giữa giòng trăng đục
Kéo rợn da trời nhăn áo mây
Tim úa buồn ra thơ lạnh toát
Bóng nghiêng thiêm thiếp ngậm ngùi say

Hai tay chấp lạy xin ơn đức
Còn mảnh tình yêu rớt chỗ nào
Biết kiếp làm Thơ là tủi nhục
Xin em đừng có mỉa mai nhau

Ôi biết là đau đớn lắm rồi
Đầy thân buồn tủi một kiếp thôi
Âm thầm riêng chịu niềm tê liệt
Sao chẳng buông tha hỡi cuộc đời .

Tôi biết người ta sang cả lắm
Nên tôi không mộng cũng không mơ
Sao người ta cứ khinh tôi mãi
Mạt sát làm chi ? _ Tội kiếp Thơ .

Và đêm hồn bỏ thân vào mộng
Trăng đục buồn sương , kẻ lá rung
Xin khép tình yêu  _  quên bóng cũ .
Vần Thơ nở vạn đóa Hoa Hồng . /.
        
            09 - 7 - 2017
       16 - 6 - Đinh Dậu

1 nhận xét:

  1. Yêu là chết ở trong lòng nhiều lắm
    Mấy khi yêu mà ta lại được yêu
    Cho thì nhiều _ nhận chẳng bao nhiêu
    Vì ta dại _ người yêu ta khôn lắm .

    Trả lờiXóa