Thứ Ba, 29 tháng 8, 2017

S Ầ U    N H Ớ    C H I  . . .

        Đây gió .   
      Đây trong rừng .
      Đây cánh đồng .
      Đời bao phóng khoáng .
      Kìa chim non đang rờn 
      Hoa tươi trên cành 
      Líu lo muôn lời .  
     Tay ngắt bông Hoa Hồng   
     Cây với cành cùng đua sắc thắm . . .
     . . . . . . . . . ..  . . . . . . . . . . . .  .. .
   Ai biết đâu khi nào
   Giây phút nào
   Sầu vương cắt đứt
  Nhìn ra nơi phương trời
  Cô em tôi SẦU NHỚ CHI trong lòng . . .

                Ba mươi - 8 - 2017
             Mùng 9 - 7 - Đinh Dậu 

Thứ Bảy, 26 tháng 8, 2017

Đ Ứ C    X Í C H    L Ô
   
   
             2.- Tên trốn trại giam 
             Như mỗi sáng thường ngày , Đức đưa xe xích lô ra đạp đi tìm khách kiếm tiền về nuôi . . . bốn người .
           Chạy đi một khúc xa , Đức mới sực nhớ là quên bóp giấy tờ xe . Quay về thôi , nếu không muốn bị phiền phức khi vô tình vi phạm luật giao thông .
           Đậu xe ngoài đường , Đức đi bộ vô nhà . Tới gần nhà nghe bên trong có tiếng gây lộn nhau giữa Chiêu và hắn .
       _ Anh thật là vô lương tâm , mặt dày , không biết xấu hỗ . Anh Đức đạp xe xích lô bất chấp nắng mưa cực khỗ nuôi tôi và hai con anh . Mẹ con tôi không còn chuyện ban ngày lê la đầu đường xó chợ ăn xin , đêm làm gái đứng đường tìm miếng sống .  . .
        Vậy mà anh trốn Trại giam tù tội về đây lánh mặt , ăn bám anh ấy nữa . Đã không biết mắc cỡ , giờ lại xúi giục tôi cạy tũ ăn cắp tiền lén cho anh . Anh Đức tốt quá . Tôi không nhẫn tâm như vậy được .
       _ Mầy đã bị bùa mê thuốc lú nó rồi . Mầy mà không lấy thì tao sẽ đập nát nhà tìm lấy .. . 
       _ Không ! Nhứt định là không . Tôi chống cự anh đó .Anh dám làm gì tôi 
       _ Làm gì nè . . . con bội bạc . Nè . . . làm gì . . . 
          Hắn nhào tới siết đầu Chiêu . . . ặc . .  ặc . . . 
          Đức nhanh chân bước vào , hắn buông Chiêu ra .
         Bình tĩnh , Đức ôn tồn nhã nhặn nói :
      _ Này anh , tôi đã nghe hết chuyện hai người . Trong nhà tôi không có tiền bạc gì đâu . Đạp xích lô làm sao giàu có được . Nhưng tôi thấy hoàn cãnh anh cần cứu giúp . Tôi trao anh một số tiên làm vốn .sống lương thiện . Xây dựng lại cuộc đời .
        Mời anh rời nhà tôi ngay đi . Chậm chân , Công An truy tìm sẽ tới đưa anh quay về trại giam . . . đi đi . . .
       Kinh hoàng , hắn vọt ra ngoài biến mất . . .
       Chiêu nhào tới ôm chầm và gục đầu vô chân Đức , khóc òa  :
     _ Anh ơi ! Anh có khinh dễ em không khi nghe biết quãng đời đen tối xấu xa , em đã làm cái công việc là một con đĩ . . . đặng nuôi hai đứa bé .
       Đức kéo Chiêu đứng lên và hôn vô trán với nụ cười độ lượng bao dung .
       Hai đứa bé từ sau nhà chạy ùa ra mừng rỡ :
    _ A Ba về sớm có mua bánh tiu cho con không ? . . .

                    27 - 8 - 2017
           Mùng 6 - 7 - Đinh Dậu

Thứ Tư, 23 tháng 8, 2017

Đ Ứ C    X Í C H    L Ô .

      1.- Vợ nhặt .
             Anh tên Đức , còn thanh niên , chừng ba mươi hai xuân sinh . 
             Độc thân . Mẹ mất từ khi Đức lẫm rẫm bước đi . Cha mới qua đời vì bệnh tim . Ông cho Đức căn nhà xập xệ trong xóm nghèo .
             Đức không có ai là anh chị em thân thương . Vì vậy , nhiều khi Đức buồn lắm nhận thấy mình là người cô đơn nhất trên đời .
             Đức làm nghề đạp xích lô .
             Muốn có khách thì nên cà rà chung quanh gần chợ . . . 
            Đức vô uống cà phê trong quán góc chợ ồn ào . Đang ngồi chân trên chân dưới như bị nước lụt nơi bàn cà phê thì có hai đứa bé độ 6 , 7 tuỗi đến xòe tay xin tiền .
          Thấy hai đứa cũng sạch sẽ tuy hơi gầy , quần áo lành lặn , Đức thích lắm , cứ mĩm cười nhìn tụi nó hoài :
       _ " Ước gì mình được có hai đứa con như vầy ".
          Trên bàn có dĩa bánh tiu , giò cháo quẫy , Đức lấy bánh cho hai đứa ăn .
          Tụi nó mừng lắm . Tự nhiên đứng ăn bánh coi ngon lành .
          Thương quá , Đức cúi xuống ôm hai đứa vào lòng :
        _ Chịu làm con tôi không ? Có đồ ăn no bụng hoài đó .
          Hai đứa cùng gật đầu :
        _ Dạ chịu !
        _ Má hai cháu đâu ?
          Một đứa lớn đưa ngón tay về phía cô gái ngồi gần đó mặc đồ bộ in bông lấm tấm xanh , cách đó chừng vài mươi bước chân , kế bên chị bán rau .
          Dắt hai đứa bé đến , Đức dạn miệng nói với cô gái :
       _ Chị cho tôi xin hai đứa bé dễ thương nầy làm con nghen chị . Tụi nó cũng chịu rồi .
         Cô gái nhìn ngay vào Đức đáp lời liền :
      _ Anh xin rồi đem nó về làm con thì tôi theo luôn vì tôi là Má nó . Tôi tên Chiêu . . .
      _ Có gì ngại đâu . Được mà ! Hãy về làm vợ tôi đi ! Mình có hai đứa con đây . Tôi làm nghề đạp xích lô tuy nghèo vẫn nuôi được ba mẹ con .
         Ngay đêm hôm đó , Chiêu sẵn sàng làm vợ Đức . Điều mà Đức mơ ước , khao khát từ lâu , muốn có người đàn bà bên cạnh cuộc đời mình với yêu thương ,  âu yếm , chia nhau buồn vui . . .
        Đưc tin vào niềm hạnh phúc đơn sơ không ước vọng cao xa sẽ mãi bình thường . . . Ai ngờ , không bao lâu có một người đàn ông xuất hiện ngay trước nhà Đức .
        Hắn ta khác Đức một chút , nước da ngâm đen , râu ria tua tũa lâu ngày chưa cạo .
        Hắn nói : 
     _ Chị kia là vợ tôi , hai đứa bé nầy là con tôi  . . .
        Thật lạ kỳ , hình như suy đoán được mối liên hệ giữa Chiêu và hắn trước khi  hai người xác nhận .
       Nhưng Đức không có chút gì bối rối , lo âu . Đức nói rõ :
     _ Chị nầy hiện tại là vợ tôi . Tôi là chồng chị ta . Lối xóm nơi đây ai nấy đễu biết . Nếu anh thật sự là chồng cũ Chiêu trước kia thì từ nay người đàn bà nầy sẽ là vợ chung tôi và anh . Anh đồng ý không ?
       Ha81n ta nhanh chóng gật đầu đáp mừng rỡ :
    _ Ờ . . . thì mình cũng muốn được vậy .
      Thế là một người đàn bà làm vợ cho hai người đàn ông chung nhà .
       Hỡi trời ! Có lẽ trong chiêm bao mới có . chớ thực tế thì . . . khó tin . ..

                  24 - 8 - 2017
         Mùng ba - 7 - Đinh Dậu

Thứ Hai, 21 tháng 8, 2017

Đ Ờ I   C Ô   L Ữ 
          Giọt sương rưới ngàn cây đẫm lệ 
      Ngọn gió lay cành lá tã tơi 
      Hướng quê nhà 
      Miền gió lạnh xa khơi 
      Ta xót thay cho Đời Cô Lữ 
      Ven trời hiu quạnh 
      Còn thương nhớ người thiếu phụ 
      Chong ngọn đèn khuya 
      Mơ hình bóng thân yêu 
      Ngoài muôn dặm núi mây ngàn . 

                     21 - 8 - 2017 
       Ba mươi - 6 - Nhuận . Đinh Dậu

Thứ Sáu, 18 tháng 8, 2017

B  Ị     L  Ừ  A    

     Do tình trạng gia đình eo hẹp , lương ít , Miên chưa có ý định lập gia đình , nhưng bà Hai nhờ người bạn thân Miên mời Miên đến nhà bà dùng cơm .
      Bà nói muốn gã con gái cho Miên vì Miên hiền lành biết lo sự sống gia đình .
      Miên đưa lời tứ chối khéo :
    _ Cháu cám ơn bác có lòng thương cháu  , nhưng hiện tại cháu không sao làm đám cưới . Cháu còn lo cho Mẹ già với các em ăn học . . . Khi nào cháu làm đám cưới được , cháu sẽ vui vẽ thưa với Bác .
    _ Cháu đừng lo , bác biết rồi mà . Mọi việc đếu có Bác lo hết cho cháu .. . .
       Không biết có bị đút lót gì không , thằng bạn thân tên Nữa lại thúc ép dữ dội . . . Miên xiêu lòng và . . .
       Suốt tuần lễ , ngày lẫn đêm , Miên quần quật lo làm đám cười bên Miên , như viết Thiệp , đi mời bà con , dựng rạp , nhờ nấu nướng . . . đãi ăn . . . Miên mệt muốn chết ngất . . .
       . . . Đêm Tân Hôn 21 giờ , đám bạn cuối cùng rút lui , mệt chóng mặt , Miên bước vào phòng cô Dâu , kéo khăn trùm đầu . . . 
        Vừa tuột áo Veston quăng lên ghế , Miên nhào lên giường nằm im , hai mắt híp lại .
        Giấc mơ nhanh chóng kéo đến .
        Nhưng cô Dâu lay mạnh Miên , nhắc :
      _ Thầy nói 20 giờ là giờ tốt ! 
         Miên ngáp dài cố làm nhiệm vụ chú Rễ . Nhưng toàn thân người đều ũ rũ . Dùng hết tay và mắt phối hợp tạo hứng thú . . . vẫn vô ích .
         Miên nằm đại lên mình cô Dâu và nước da mát rượi làm Miên "khóc trước cữa" . 
        Nhưng ngạc nhiên thay , cô Dâu liền trưng tấm khăn lót phía dưới , ướt chút màu hồng .
        Thấy vậy nhưng không quan tâm , Miên thiếp say đi . Đến 5 giờ sáng , giấc ngũ ngon dài giúp Miên phục hồi sức mạnh .
        Nhận thấy nội lực vô cùng sung mãn , Miên làm trọn vẹn nhiệm vụ thiên liêng chú Rễ .
        Lần nầy suy tư nhiều khi thấy màu hồng tràn ra ướt đẫm hai bên .
        Tâm hồn người đàn ông luôn rộng rãi bao dung .. . .
        Mãi một tháng sau đúng ngày cưới , vợ Miên báo tin :
     _ Hôm nay em có kinh .
        Miên biết hết bí mật rằng Miên " BỊ LỪA " , nhưng thôi , hãy chờ xem lòng trung thành người vợ từ ngày mình cưới .
        Trường hợp như Miên nhiều lắm trong xã hội ngày nay .
        Nếu chúng  ta đặt vấn đề thì có người truy vấn ngược lại :
     _ " . . . Anh yêu và cưới người anh yêu hay anh yêu và cưới miếng màn nguyên si con gái đó ?".
                              18 - 8 - 2017
                  27 - 6 - Nhuận . Đinh Dậu .

Thứ Tư, 16 tháng 8, 2017

Chuyên Trinh thám

                  Bác Sĩ    H I Ề N     M I N H

        Chương 6
        Huy Liêm đã đưa ra sự thay thế cách thức nhận lãnh cho khách hàng mình .  Chưỡng lý Talph Cummings không có bình luận nào .
        Như một Công Tố Viên , ông có nhiều việc cần làm trên tay , ông không cho " chìm xuồng " vụ lão Phúc đến khi có thêm thông tin .
       Còn với Lê Bách , anh cho Ái Lan được tự do , đưa nàng về Văn phòng mình có Huy Liêm đang chờ sẵn . 
      Anh nói với vị Luật sư :
    _ Anh có muốn tham dự ngay bây giờ không ? 
       Huy Liêm đáp :
    _ Tôi muốn đưa ra một số ý kiến về nguyên tắc đối đầu . Được không ?
    _ Được chứ ! Cứ nói đi .
       Lê Bách nhầm lẫn . . .
       Trong hành lang , anh ta gặp Bác sị Hiền Minh .
      Vị Y-sĩ nói :
    _ Tôi tìm kiếm giúp bạn . Hãy đi cùng tôi . Tôi có tin cho bạn .
    _ Quan trọng ?
    _ Kinh khiếp !
      Hiền Minh cười toe toét .
      Trong dialogue nầy ngắn gọn . Huy Liêm và Ái Lan trong thân thiết .
      Người phụ nữ xem ra mệt mõi và quần áo cô ta là tiết kiệm /  Cô ta vui một nụ cười :
   _ Anh Huy Liêm , anh đã thực hiện nhanh chóng . Tôi rất biết ơn anh . 
      Di động tôi thật là kinh khiếp .
   _ Quên chuyện đó đi . Cô hãy nhìn kia , mặc dù xuất hiện chi phí còn thiếu nhiều .
      Lê Bách nói cùng cô Ái Lan .
      Nàng ngắt lời :
   _ Hãy gọi tôi là Ái Lan thôi .
      Chúng ta có những người bạn chưa cũ . Nhờ có anh , tôi sẽ không bao giờ quên quán Bar " Cherokee "
   _ Đúng đấy Ái Lan . Như cô muốn , nhưng không ai biết rằng tôi đã gặp cô trước khi vụ ám sát ông Phúc . Lý luận nầy  không  vững chắc.
   _ Biết rõ rồi đấy .
      Cô lột chiếc áo khoát mình ra đến nút chót .
      Ái Lan nói :
   _ Anh cần biết gì về tôi cứ nói đi .
      Ngập nhừng một chút vì anh bị thu hút từ chiếc áo lót răng len .
   _ Ái Lan , cô có yêu ông Phúc không ?
   _ Hoàn toàn không . Ông ấy làm tôi thương hại . Trước mắt tôi , anh Phúc luôn luôn yếu đuối và không sức mạnh tự vệ . Như anh thấy đó , từ góc nhìn khác , ngày trọng dại không có lợi cho tôi . Anh Phúc cố công giã vờ . Vì vậy mà ông đã giữ được tình bạn với tôi .
     _ Từ nay về sau , cô đã biết rõ mà cô lại cố tình giấu giếm về bệnh lao và những mụn nước ông ta .
        Ái Lan nhìn xuống :
     _ Anh Phúc không có nơi đó tự vệ mình . Huy Liêm , Tôi còn có lòng thương hại anh  Phúc , nhưng Phúc đã đem theo mọi manh mối xuống mồ . Dù sao , tôi tin rằng nó tốt hơn thế .
        Một lần nữa , với ánh mắt sâu kín , Ái Lan nhìn chầm chầm Huy Liêm 
         Huy Liêm tiếp tục :
     _ Khi cô đến nhà ông Phúc . Ông ta mới chết trong thời gian ngắn . Sau khi cô bình tâm , Lê Bách và mấy người Police mới xuất hi65n chừng 10 phút sau đó . Cô không xê dịch .
     _ Tôi sợ đến phát bệnh .
     _ Lắng nghe tiếng bước chân , cô đã cầm cây súng mà cô tìm thấy trong chiếc hộp giấy cạc-tông . Ngay lập tức , cô có tâm ý rằng bị rơi vào một âm mưu . Tại sao cô có ý đồ như vậy ?
     _ Tại vì , rõ ràng tên nào đó muốn vươn tới anh Phúc . Tên giết người biết rõ mối liên hệ chúng tôi , và hắn đã lọi dụng . Cơ hội đã phục vụ  hắn ta trọn vẹn .
       Huy Liêm nghiền ngẫm một lúc :
     _ Ái Lan , có đúng cô tin rằng tên lạ mặt biết rõ cô có ý định đến nhà ông Phúc ?  
       Cô ta có nét ngạc nhiên và chống đối .
     _ Điều này thật buồn cười . Làm sao anh biết được . Anh Phúc đâu có chờ đợi tôi . Nếu tôi không muốn gặp anh ta , tôi sẽ quay về nhà tôi và tôi không có ý đi đâu hết . Trong những trường hợp nầy , nên ghi nhớ cho cú điện thoại nặc danh .
        Huy Liêm đáp :
     _ Điều đó sẽ làm thay thế được gì ?
     _ Có nhiều sự việc lắm . Mới đầu , Lê Bách không ngạc nhiên khi thấy cây súng trên tay cô . Sau đó , thời gian mà tội phạm không nhất thiết quay ngược lại chống cô .
        Đừng quên rằng giờ phút gọi cô liên quan đến việc có ghi chú rõ ràng .  Nàng tiếp tục là việc ban đầu chứng thực phần nào do giấy xét nghiệm mà Bác sĩ Hiền Minh xem trên xác chết . Máu me tràn lan trên sàn gạch vẫn còn tươi mới và thân xác ông ta nhất định còn âm ấm nóng .
        Ái Lan buồn bã hít không khí : Cô nói :
     _ Lê Bách nói đùa thôi .
        Lê Bách tiến đến gần nắm vai Ái Lan :
     _ Chúng ta đang có cuộc tự vệ khó khăn sắp đến , Ái Lan à . Trong thực tế cô có điều kiện chậy thoát thân đi nhưng cô lại không chạy . Bây giờ , tôi muốn nói rõ rằng cô dư sức giết chết ông Phúc ngay trên giường . 
        Tuy nhiên , ông ta đã ngồi dậy va mặc áo vào . Khi người yêu đón chào người đẹp mình và ông đã trao chiếc chìa khóa căn phòng và chiếc váy quần cho cô .
        Nước mắt ướt dài trên má , Ái Lan tựa sát vào ngực Huy Liêm :
     _ Anh Liêm , tôi sẽ chiến đấu đến cùng . Tôi không bai giờ giết anh Phúc . Người ta nên chứng minh tôi hàm oan và tôi cần thiết báo thù .
         Huy Liêm vuốt ve lưng Ái Lan :
       _ Hãy dịu dàng Ái Lan . Nơi đây không nên phát ngôn như vậy .
       _ Tôi có quyền tự vệ mình .
          Anh Liêm , sau khi chi tiền Tại ngoại , tôi còn nhiêu tiền ?
       _ Đừng lo lắng .Việc cô vô tội sẽ được công nhận , cô sẽ được bồi hoàn lại hết . Tuy nhiên tôi không lạm dụng vét tiền cô .
         Cô ta xấu xí nhưng đầy thu hút , và rất tốt .
         Cô ta có tính nóng , tự tin , thường hay mất điềm nhiên . ngay lúc nầy , ánh mắt sáng ngời đã xóa được nét không đối xứng khuôn mặt xấu xí cô .
        Cô xấu xí !
        Tuyệt vời !
        Có người kêu gọi bên ngoài ,  
        Tiếng Lê Bách :
     _ Tôi vào được chứ ?
       Huy Liêm và Ái Lan vội vàng rời nhau .
    _ Cứ tự nhiên . . .
       Viên Thanh Tra xuất hiện . Trên tay , ông cầm một tờ giấy . Ánh mắt ông ta lạnh lùng , long lanh gần như tàn bạo , lời tán công :
     _ Ông Huy Liêm , tôi đến từ phòng thí nghiệm phân tích . Cái hộp các-tông đã được tra xét , các góc cạnh đường nối . Chúng tôi tìm dấu vân tay . Nhưng chúng tôi không phát hiện ra cái gì có giá trị .
       Lê Bách làm thinh một chút rồi đáp : 
    _ Rồi sau đó ?
    _ Cái hộp đó có chứa Héroine trước khi được dùng đặt cây súng vô . Không ai nói gì khác hơn được .
       Ái Lan xanh mặt như xác chết , kêu lên :
     _ Chứa Thuốc Phiện ? Thật là điên rồ . Không như thế được .
        Cô ta lão đão té ngã va Huy Liêm vội vàng dìu cô ngồi lên ghế .
        Lê Bách tiếp lời :
     _ Trong một chuyến buôn lậu , một gói ma-túy đã được mỡ ra . Tất nhiên cuộc giao nhận hàng bị lộ , việc làm sai lầm .
        Lê Bách đặt lên bàn tờ báo cáo từ phòng thí nghiệm , rồi nhìn Ái Lan :
   _ Trường hợp cô dường như có một ít rõ ràng hơn . Cô Ái Lan à , anh Phúc đã được chữa lành bệnh lần thứ hai . Tuy nhiên , căn bệnh kiếm tiền xưa kia  vẫn là nguồn ma-túy . 
        Không có gì ngạc nhiên khi anh Phúc giữ mối liên hệ bí mật . Anh ta sống trong một thế giới khép kín và nay anh đã chết .
        Huy Liêm cật vấn :
     _ Tại sao ?
       L6 Bách thốt , đáp qua giọng bực bội :
    _ Người ta tự ngẫm chắc anh Phúc không được bình thường . Thái độ như hạng người nầy không được tha thứ ,
    _ Còn tôi thì sao ?
       Ái Lan sấn tới .
       Lê Bách nghiêng mình về phía cô ta :
    _ Cô ? Không có gì hơn là một cái cớ hoặc nếu cô chọn một cách báo thù sau khi chết . Mùi vị ma-túy dôi khi đặc biệt gây buồn cười .
      Ái Lan đau đớn đứng lên . Huy Liên nắn lấy cánh tay cô .
      Huy Liêm nói :
   _ Lê Bách , chúng ta chia tay nhé .
  _ Đó là những gì anh làm tốt hơn hết . Chào tạm biệt .
     Ngay khi còn lại một mình , Le6 Bách đã quyết định đưa ra tin chó chết . Muốn làm điều nầy , anh ta gọi điện thoại đến hai hoặc ba nhà báo mà anh quên biết . . . 
         
                                  16 - 8 - 2017

Thứ Hai, 14 tháng 8, 2017

M Ư A    T R Á I    M Ù A

        Thế là nỗi nhớ dâng lên
      Trời mưa trời rót nỗi buồn sang đây
      Mắt huyền lấp lánh sau mây
     Dâng lên thành sóng ướt ngày nhớ mong .

     Trái mùa mưa luôn mùa Đông
     Trái lòng mưa trọn một dòng lệ thương
     Trời mưa làm ướt mặt đường
     Người mưa dấm dứt vấn vương gối mềm .

     Giá mưa rơi đúng ngoài thềm 
    Nhưng vì nhớ quá nên chen vào phòng
    Vọng  vang cứa tiếng sắc trong
    Rớt rơi giọt nặng buồn lòng em tôi .

    Cơn mưa rồi đến lúc vơi 
    Nhưng còn nỗi nhớ suốt đời ta mang ./-

               15 - 8 - 2017
         24 - 6 - Nhuận . Đinh Dậu
     

Thứ Ba, 8 tháng 8, 2017

C  Ó         G  Ì  . . . ?

      Có gì vui buồn khi ta xa nhau ?
      Có gì thắc mắc khi ta lừa dối  ?
      Có gì tin nhau khi ta đã nghe ?
      Có gì còn lại khi ta . . . đã mất ?
      Xin một lần . . . cho khắc khoãi vì nhau 
      Tình yêu trót . . . muôn đời ai đếm được ?
      Hạnh phúc nào xoa dịu . . . tháng ngày trôi ?
      . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
      Mang tim tôi trong những ngày xa vắng ! . . .

                         09 - 8 - 2017
              18 - 6 - Nhuận . Đinh Dậu

Thứ Bảy, 5 tháng 8, 2017

B U Ồ N    N G À N    N Ă M

       2.- Sợi dây Tơ Hồng
            Dừng lại bên bờ rào xanh Bông Bụp , cô Lan vói tay ngắt một đoạn dây leo màu vàng óng như tơ tằm , đặt vào lòng tay Tuấn. 
           Cô chậm rãi nói rõ từng tiếng :
       _ Em Tuấn à , đây là đoạn dây Tơ Hồng mà cô trao cho em . Em hãy cất giữ cẫn thận . Hãy xem nó như báu vật cuộc đời .
         Mai sau em có gặp một người con gái mà em yêu thương chân thật thì em trao đoạn dây Tơ Hồng thiêng liêng nầy cho cô gái đó . . . Cho vĩnh viễn hai em sẽ không bao giờ ngăn cách nhau . . . nên tin cậy nơi cô em nhé . . .
        Cô giáo Lan vừa dứt lời , bỗng nhiên có tiếng sấm sét ầm vang trên không trung .
       Không biết mưa từ đâu rơi xuống trắng đồng ruộng . Nhưng , có điều kỳ lạ là nước mưa không hề chạm tới cô Lan và Tuấn . Như có cây dù vô hình đang che trên đầu .
       Sợ ướt , Tuấn đứng nép vào cô hơn .
       Cô Lan bấu chặt vai Tuấn như che chắn .
       Tự nhi6n , Tuấn dí cọng dây Tơ Hồng vào tay cô Lan rồi kéo mấy ngón tay trắng muốt khép lại ,
      _ Ơ kìa , em hoàn giao cô à ? Em không nhận sao ?
      _ Em đã nhận rồi mà !
         Tuấn ngước nhìn lên bắt gặp ánh mắt ngạc nhiên mà cô Lan phán đoán .
         Rào rào , gió thay chiều làm mưa ập đến liếm ướt quần áo hai người . . .
      _ Chạy vô nhà đi ! Ướt hết !
         Cô Lan hối thúc và kéo tay Tuấn vô nhà , nhưng Tuấn lại nắm tay cô chạy về phía cái Miễu hoang , dưới gốc cây Đa cách đó vài chục bước chân .
         Không chú ý gì đến nặng mùi mốc trong Miễu hoang , cô Lan xòe tay ra với đoạn dây Tơ Hồng :
      _ Em nên cất giữ nó . . . sau nầy . . .  Cô đã dặn dò em rồi mà . . .
      _ Thì . . . em nhớ chớ . Cô dặn em hãy trao đoạn dây Tơ Hồng cho . . . người nào em yêu . . .
         Cô Lan lặng người .
         Thân xác chú Rễ đầy máu CHẾT NGOẸO ĐẦU trong chiếc xe rước Dâu ba năm qua vẫn đầy ấp trong tâm hồn .
         Chép miệng , cô nghe khô khát trong họng và thèm lắm ly nước mát trong lành .. . .
       _ Em . . . thương . . . cô . . . vì thấy cô quá đau khỗ .
         Bàn tay nghiêng làm rơi đoạn dây Tơ Hồng , cô Lan đỡ lại đầu Tuấn sắp ngã vào vai cô .. . .
         " Soãng ! "
          Con Mèo mun đen vớ cặp mắt như hai ngọn đèn pha sáng rực , núp sau bức tượng ông Địa mập ú ngồi giữa bàn thờ  _  phóng ra chạm rơi chân đèn bằng gốm xuống nền gạch tan vụn . . .
         Liền đó , ánh sáng sét lóe lên ngoằn ngoèo , chằng chịt từ phí chân trời và tiếng rền vang không trung .
         Tuấn cúi xuống nhặt lại đoạn dây Tơ Hồng đặt vào tay cô Lan .
         Xúc động , bất giác cô Lan đưa ngón tay sờ " nốt ruồi xanh " cạnh mang tai trái .
         Theo truyền thuyết nhân gian , đây là " nốt ruồi Sát Phu " . Ai làm chồng người Phụ nữ có " nốt ruồi Sát Phu " đều nhận cái CHẾT .
         Chắc chắn Tuấn không biết nhưng cô biết .
         Tự nhiên , giòng lệ ứa đầy trong mắt cô và từ từ lăn xuống má . . .

                          06 - 8 - 2017
            Rằm - 6 - Nhuận . Đinh Dậu 

Thứ Tư, 2 tháng 8, 2017

BUỒN     NGÀN     NĂM

     1.- Cô giáo LAN

      "Thấy"mình lúc đó chừng mười tám năm sanh .
       Tuấn đang cầm vài cuốn sách vỡ đi học chung với mấy đứa bạn cùng lớp . . 
        Không biết học lớp mấy , trường nào , nhưng biết là trường học nằm trong thành phố đông người .. . .
        Bỗng có đứa con gái từ trong trường đi ra báo tin :
     _ Cô Lan hôm nay không đến lớp tụi bây ơi !
     _ Sao vậy ?
        Đứa con gái là nữ sinh cùng lớp chúng tôi . Nó nhăn mặt :
     _ Ai biết ! Ôi trời ơi ! Cái cô Lan nầy bịnh hà rầm mà.!
     _ Vậy thì về . . .
        Một đứa nói , rồi một đứa ra ý :
     _ Không có ai dạy thế à ?
        Cô nữ sinh lại lên tiếng , mắt nheo nheo :
     _ Thế làm gì ? Về còn sướng hơn . Cứ làm như tụi bây ham học lắm à . . .
        Có nhiều giọng cười khúc khíc rộ lên .. . . rồi tan ra , kéo nhau về mỗi phía . .
        Tuấn và hai thằng bạn khác băng qua đường , đi ngược về hướng bến xe , rộn rịp xe cộ .
        Tuấn thấy mình cùng hai đứa bạn đang đi trên con đường làng vắng hoe. . .
        Bỗng nhiên hai đứa bạn đi chung không biết tan biến nơi đâu , còn lại mình Tuấn bước đi . . . phía xa xa là những vuông tre xanh . . . nhà dân không thấy cái nào  . . .
        Không mặt trời . Không ánh nắng . Khí hậu mát dịu . . . Trong đầu tôi tự nhiên lóe ra ý định đến nhà thăm cô gáo Lan .
        Cô Lan năm nay chừng hăm tám , rất xinh đẹp . Vui buồn , cười khóc gì cũng đẹp .
       Khuôn mặt thanh tú , dễ thương , thu hút . . . nước da trắng hồng . . . nhưng nhìn cô luôn luôn thấy dáng " buồn ngàn năm " .
       Vừa có tâm ý thoáng qua thì ngôi nhà ngói bề thế , tường gạch cô giáo Lan đã sừng sững trước mặt . 
        Lạ thật !
        Tuấn bước vào nhà . Bên trong hoàn toàn yên lặng . Cô giáo Lan đang nằm trên võng xếp phía bên vách trái .
         Cách đó là bàn thờ , mấy cây nhang sắp tàn trong lư hương ngun ngút khói lãng đãng vờn trước khung hình " Thầy " nghiêm nghị nhìn vào không gian hư vô .. . .
         Nghe đâu " Thầy " là chú  rễ chết ngay trong chiếc xe Hoa , do một tai nạn giao thông va chạm cực mạnh bên hông xe chỗ " Thầy " ngồi và huyền diệu thay cô dâu Lan vẫn bình an vô sự , không bị một vết trầy xước nào . . .
          Chưa nếm tí xíu về đêm Tân Hôn . Không biết chút nào về hương vị , giây phút đầu tiên nôn nao làm vợ .. .  Cô Lan như chết đi sống lại nhiều lần .
          Cô vật vã khóc đến sưng vù cặp mắt , thê lương trong màu áo trắng cô Dâu , trong màu áo trắng tang chế . . .
          . . . . . . . . . . . . . . 
          Võng không đong đưa , có nghĩa là cô Lan mơ màng . . . Tuấn quỳ nhẹ xuống kế bên , rụt rè đưa tay sờ trán cô hâm hấp nóng .
           Tuấn kêu khẽ : 
        _ Cô . . . cô khõe không ?
          Nhưng cô Lan vẫn nằm im , bất động . thiêm thiếp . . .
          Tự nhiên một niềm thương rào rạt dâng lên , không kềm chế được , Tuấn cầm tay cô đưa lên môi hôn .
          Một tiếng quát vang như sấm sét trong mưa , bóng " Thầy " hùng dũng bước ra từ tấm hình trên bàn thờ .
          Thầy trợn mắt nhìn Tuấn :
       _ Ra mau ! Ra ngoài nhà tao mau đi , thằng khốn kiếp . Đi cho khuất mắt tao . . . Không thì mầy chết . . . Tao bóp đầu mầy chết !
         Tuấn giật mình hoãng sợ . Tiếng quát lớn cũng đánh thức cô Lan choàng dậy .
         Cô dụi mắt ngó Tuấn và nhìn lên bàn thờ . Trên đó vẫn lặng im , nghiêm trang . . . Hình bóng " Thầy " vẫn nằm trong khuông kiếng , đôi mắt vẫn xa xăm nhìn vào hư không . . .
       _ Em một mình đến thăm cô à ? 
         Giọng Tuấn rung rung đáp :
       _ Thưa cô . . . vâng !
         Cô Lan chép miệng trầm ngâm một chút rồi đứng lên . Tay lùa sơ mái tóc ngắn , hất về phía sau .
       _ Thôi , mình ra ngoài sân cho mát nghen em .
         Đứng với cô trước sân , nhìn trời mây sáng trong lành , Tuấn lấy lại tinh thần bình an , hết phần rung sợ .
       _ Cô bệnh ra sao ?  Có đi dốc-tờ không cô ?
          Lắc đầu nhẹ , cô Lan khẽ khàng :
       _ Không . Không có ai chữa hết bệnh cô đâu em . Tại vì . . . cô đâu có bệnh .
         Dứt lời , cô Lan cười gượng gạo mà vẫn đẹp kỳ diệu .
         . . .  Lại thấy cô Lan và Tuấn đi dạo trên bờ ruộng .những vuông ruộng khô gốc rạ , không thấy trồng thứ chi . 
         Đi hết bờ ruộng nầy sang bờ ruộng khác , hai người đều làm thinh . Không trò chuyện câu nào . . . rồi quay về ngôi nhà cô Lan .

                  Ba - 8 - 2017
       12 - 6 - Nhuần . Đinh Dậu